Chương trước
Chương sau
"Mệt mỏi thật."

Trần Ngưỡng sờ đến cái xẻng, lại bị Triều Giản giựt ra lần nữa.

"Sống dở chết dở, đào cái gì mà đào." Răng hàm sau của Triều Giản cắn bơ sữa, lông mày cau lại, nói nghe không quá rõ, "Qua một bên ngồi yên đi, đừng làm phiền tôi."

Cơ mặt Trần Ngưỡng co rút, tôi làm phiền cậu ở chỗ nào vậy? Aiz, thôi vậy - không cần cùng đứa nhỏ này đôi co, kệ đi.

Nghỉ ngơi một hồi, tay trái Trần Ngưỡng khôi phục một chút sức lực, đang định bắt đầu đào cát, đột nhiên nhớ tới một chuyện sơ sót, anh nghiêng thân thể về phía Phùng Sơ.

"Cậu là người nơi nào thế?"

Trần Ngưỡng thuần túy chỉ muốn trò chuyện với Phùng Sơ, nên kiếm một đề tài mở đầu có thể làm người ta tương đối thả lỏng, nhưng không ngờ đáp án của đối phương lại khiến anh như bị sét đánh.
Bình thành, Phùng Sơ nói. (tên thành phố tui chém đó, tên gốc penang)

Trần Ngưỡng không thể khống chế tốt biểu tình trên mặt.

Hai bàn tay của Phùng Sơ đều bị rách da, cậu ta dùng bao nilon quấn mấy vòng che miệng vết thương, cho nên đào cát không được nhanh, nói cũng rất chậm: "Sao thế?"

Trần Ngưỡng không trả lời hắn, mà lại hỏi những người khác: "Mấy người là người ở đâu?"

"Tôi là dân Thanh Thành." Hà Tường Duệ nói.

Thanh Phong và nhϊếp ảnh gia đều gật đầu, bọn họ cũng thế.

Triệu Nguyên tất nhiên không cần phải nói, lần ở đảo Tiểu Doãn đã nói qua rồi.

Phùng Sơ lộ ra vẻ mặt bất ngờ: "Chỉ có một mình tôi không phải."

Trần Ngưỡng rũ mí mắt xuống, không để cho đám người Phùng Sơ thấy được cảm xúc trong mắt, anh vẫn luôn cho rằng tất cả những người làm nhiệm vụ đều là người của thành phố Thanh Thành.
Bây giờ có một ngoại lệ xuất hiện.

Chẳng lẽ suy đoán bấy lâu nay của anh phải bị lật đổ từ bây giờ?

Tại sao lại như vậy......

Trần Ngưỡng hỏi Phùng Sơ như thường: "Cậu vẫn luôn sống ở Bình thành hả?"

"Ừ, sinh ra, lớn lên, đi học đều ở tại đó, tôi chưa từng đến những thành phố khác." Phùng Sơ nói, "Lại nói tiếp, năm ngoái tôi thi đại học xong muốn đến Thanh Thành chơi, nhưng mà trong nhà xảy ra chuyện nên phải gác lại, nếu lần này có thể sống sót trở về, tôi nhất định sẽ đến thành phố của mọi người chơi. "

"Bệnh viện phục hồi chức năng số chín, cầu Tam Liên, phố Đông... Tôi có sách hướng dẫn du lịch của Thanh Thành."

Triệu Nguyên bổ sung cho Phùng Sơ một vài danh lam thắng cảnh.

Hà Tường Duệ không mặn không nhạt cùng tham gia thảo luận, chủ đề chỉ đề cập đến danh lam thắng cảnh của thành phố Thanh Thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.