“Đúng.” Bạch Liễu cực kỳ thành thật, “Tôi không chỉ cần nhóc đến gần, tôi còn muốn nhóc tìm ra nhược điểm của chúng.”
Cậu cần mở khóa nhược điểm của quái vật, dựa vào nhược điểm khống chế đám trẻ dị dạng lang thang vào ban đêm này. So với việc để mặc chúng đuổi theo đứa trẻ của mình mỗi đêm thì làm được như vậy an toàn hơn nhiều. Theo như Bạch Liễu thấy, đám trẻ dị dạng công kích theo dạng mất tích này còn kinh khủng hơn bọn người thực vật hút máu kia, có thể nói là một kích tất gϊếŧ.
Hiện tại chưa có đứa trẻ nào mất tích, rất có khả năng chỉ là do mục tiêu quá nhiều khiến chúng phân tâm. Thế nhưng một khi chúng ghim thì rất dễ bị bắt đi.
Hơn nữa, điều khiến Bạch Liễu thấy nguy hiểm hơn chính là tối hôm qua chỉ có 1 con, tối nay lại tận ba con. Số lượng Đứa trẻ dị dạng ngày càng tăng cao.
“Đúng là tôi cần nhóc đến gần chúng để tìm nhược điểm, chuyện này rất quan trọng với tôi, dĩ nhiên là tôi sẽ trả tiền cho nhóc.” Bạch Liễu nhẹ giọng nói: “Nhưng không phải tối nay. Cậu bạn nhỏ à, tối nay quá nguy hiểm, tôi sẽ không hy sinh nhóc chỉ để làm chuyện này đâu. Chờ đêm mai tôi tìm được cách bảo vệ nhóc, chúng ta làm sau cũng chẳng muộn.”
Phía đầu dây bên kia trầm mặc đến lạ. Khoảng một phút sau, nhóc Bạch Lục vờ như không nghe thấy gì, nhanh chóng chuyển chủ đề: “Miêu Phi Xỉ với Miêu Cao Cương vào nhà rồi, ba đứa kia đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2092876/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.