Chương trước
Chương sau
Bạch Liễu xáo ly giấy bằng tốc độ nhanh đến hoa cả mắt, trong lúc nhất thời chỉ thấy được tàn ảnh. Chính vì thế mà cả ba ly giấy trông như đều có viết【A+】vậy, Bạch Liễu mỉm cười giương mắt: “Dựa vào tốc độ.”

“Còn vấn đề về bề ngoài mà cậu nói, bệnh nhân ở đây bệnh càng nặng người càng gầy càng dài. Đối với người chơi như chúng ta, có hai chỉ tiêu cần cân nhắc.” Bạch Liễu ngước lên nhìn thẳng vào Mộc Kha, “Hai chỉ tiêu đó là HP và giá trị tinh thần, suy luận theo hướng khách quan và logic thì chúng ta chỉ cần giảm HP với giá trị tinh thần xuống mức từa tựa quái vật là được.”

“HP giảm rất đơn giản, cơ mà muốn giảm giá trị tinh thần thì phải lợi dụng quái vật bệnh nhân.”

Mộc Kha mím môi, trên mặt cậu viết rõ ràng hai chữ phản đối, cậu lên tiếng phản bác ngay lập tức: “Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Cương đều là người chơi lâu năm, cái trò đơn giản này rất khó lừa gạt họ. Một người chơi mới như tôi cũng có thể phân biệt chiếc ly giấy nào là chính xác bằng trí nhớ. Thế nhưng khi HP và giá trị tinh thần của chúng ta giảm xuống quá thấp, mà chẳng may đối phương đánh một đòn…”
“Anh sẽ chết, Bạch Liễu.” Mộc Kha nhìn Bạch Liễu, ánh mắt thậm chí như đang khẩn cầu, “Anh sẽ chết thật đó.”

“Mộc Kha, điều quan trọng của kế hoạch không phải sự sống chết của tôi, tôi chỉ có 50% HP mà thôi.” Bạch Liễu dùng chất giọng bình tĩnh gần như tàn khốc nói với Mộc Kha, “Mục đích chính của kế hoạch là giúp cậu an toàn ở trong phòng ICU một đêm để tìm Phương thuốc kéo dài tính mạng.”

“Sau khi cậu tìm được【Phương thuốc kéo dài tính mạng】, nhiệm vụ thân phận chính của cậu sẽ hoàn thành. Mà nhiệm vụ bên tuyến thân phận phụ, cũng chính là bên đám trẻ, thì trước mắt người hoàn thành nhanh nhất là nhóc Bạch Lục. Chỉ cần tiền là cậu có thể sai khiến nhóc ấy làm việc, nó sẽ phối hợp giúp cậu qua cửa. Nếu tôi chết, cậu lập tức mang 50% HP còn lại của tôi qua cửa, hiểu không?”
Mộc Kha sắp khóc tới nơi, cậu điên cuồng lắc đầu: “Tôi không làm được! Tôi thật sự không làm được!”

“Làm không được thì chúng ta cùng chết, Mộc Kha.” Bạch Liễu bình thản nhìn thẳng vào Mộc Kha. Khi nói những lời này, thậm chí cậu còn nở nụ cười như chẳng có vấn đề gì to tát.

Bạch Liễu cũng không phải đang uy hϊếp Mộc Kha, cậu chỉ đang bình tĩnh trần thuật sự thật. Nếu Mộc Kha không làm được, rất có khả năng bọn họ sẽ dắt tay nhau xuống suối vàng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.