Trần Ngưỡng không rảnh lo truy hỏi nữa, anh bị những ngọn sóng của nước làm cho mất tập trung, sóng nước đó trông cực kỳ quái dị.
Không đúng, lại có thứ gì đó sắp rơi xuống.
Số lượng rất nhiều!
Trần Ngưỡng vươn cổ nhìn dưới thác nước, anh nhìn thấy thứ gì đó, sắc mặt kịch biến.
Là xác chết.
Đầu bếp của nhà trọ, chủ nhà trọ, cô bé gái khóc đến không kìm được khi thấy anh trai mình bị nấu chín, Dương Nhị Trụ......
Càng ngày càng có nhiều khuôn mặt lọt vào mắt Trần Ngưỡng, khi anh nhìn thấy Cao Đức Quý, các lỗ chân lông trên toàn thân anh lập tức nổ tung.
Thi thể chưa được nấu chín của Cao Đức Quý nằm ở trên cùng, cứ như là đang ngủ, chỉ có điều trên cổ ông ta có một vết thắt cổ rất sâu.
"Treo cổ chết." Họa gia ở bên cạnh nói.
Trần Ngưỡng nghĩ đến những bức ảnh đen trắng dài một inch ở góc trên bên trái của mẫu đăng ký dân số, những bức ảnh đó lần lượt lướt qua mắt anh, anh hít một hơi thật sâu, tất cả mọi người trong thị trấn đều đã chết.
Một đống lớn xác chết trôi xuống, dày đặc, từng lớp từng lớp.
Hai mắt Trần Ngưỡng khẽ mở, sáng hôm qua anh nhìn thấy thứ gì đó ở trong nước, lẽ nào là thi thể ?
Đúng lúc này, một thi thể của người dân trong trấn đứng lên, sắc mặt xám xịt, ánh mắt trống rỗng.
Cương thi!
Hai từ này hiện ra trong đầu Trần Ngưỡng, tay anh có động tác trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2092365/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.