“Bọn họ vẫn ổn, thưa tông chủ.”
“Ừm.”
Tôn Ngọc gật đầu và lần nữa hướng mắt về phía Hàn Tư Không và Tịnh Y, cả hai đã ôm nhau được khoảng vài phút nhưng dường như vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.
Tại sao từ một cuộc chiến gần như sinh tử lại bỗng chốc trở thành một cuộc hội ngộ cảm động đến phát khóc thế này.
“Chúng ta nên tiến đến…”
Một âm thanh mang theo tiếng thở dốc vang nhẹ lên, Tôn Ngọc cau mày nhìn qua và thấy Thanh Thanh vẫn đang một tay giữa háng và cơ thể đang có dấu hiện tiến về phía trước.
“Thật phiền phức.”
Tôn Ngọc tặc lưỡi và lắc đầu, nàng cũng chẳng rảnh rang đi quản những kẻ có sở thích bệnh hoạn kia. Nhưng nếu nàng làm gì đó gây ảnh hưởng đến Tiên Huyệt Tông thì Tôn Ngọc sẽ ngay lập tức ra tay can ngăn.
“Giờ chúng ta chỉ đợi thôi sao?”
“Chứ ngươi còn muốn làm gì?”
Một vị cường giả Lý nhân cảnh đã chẳng thể kiểm soát nổi, và hiện tại xuất hiện người có khả năng đối chiến ngang cơ với hắn. Nhưng lúc này thì sao? Cả hai người đang ôm nhau thắm thiết và dường như đã biết nhau từ trước.
“Người đó, tông chủ có cảm giác nàng trông thật quen hay không?”
“Quen?”
Đáp trả câu hỏi của Huỳnh Lý Thế Quân, Tôn Ngọc tăng cường tâm thức và rất nhanh nhìn qua được gương mặt cùng hình dáng của nữ tử kia.
“Là nàng!”
“Vậy là đúng thật.”
“Ta đã quên lần cuối nhìn thấy nàng, hình như là hơn sáu năm trước.”
Diệp Trần cùng Diệp Tân có chút thở phào, cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nguyen-chan-the/331132/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.