Xin chào mọi người,
Em là Đảo nhỏ, em được bố mẹ sinh ra vào mùa thu, bố em là chú cảnh sát Trần Chiêu, mẹ em là cô gái dịu dàng nhất quả đất Kinh Nguyện.
Bố mẹ nói em sinh vào mùa bố mẹ lần đầu tiên gặp nhau, ngay từ nhỏ em đã được nghe về chuyện tình của bố mẹ, bố em là một cảnh sát nằm vùng, mẹ em chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, ngày xưa mẹ yêu bố lắm, mẹ chờ bố đi làm nhiệm vụ đến tận 10 năm cơ.
Ông bà ngoại nói lúc đó ông bà bảo mẹ đừng chờ bố nữa mà hãy đi tìm một người sống cùng mình nhưng mẹ em vẫn kiên quyết chờ bố, thậm chí là cãi nhau với ông bà ngoại một trận.
Mẹ là người phụ nữ vô dịu dàng luôn, mặc dù có lúc mẹ em cũng nóng tính,và hay càu nhàu bố, mỗi lần như vậy, bố và em đều im lặng trốn vào phòng, bố nói với em phải chiều mẹ, vì mẹ là người phụ nữ duy nhất trong nhà.
Từ nhỏ đến lớn, bố mẹ em không hay cãi nhau, đa số đều là mẹ mắng bố, nói bố lúc nào cũng nhẫn nhịn chịu nhiều thiệt thòi, có lần hai người cãi nhau, mẹ giận bố không cho bố ngủ cùng, nhưng đến nữa đêm, cũng là mẹ mang chăn đòi chen chút ở cùng bố.
Sau này em lớn hơn một chút nữa, có một lần nhìn thấy mẹ lôi xấp ảnh cưới của hai người ra vừa xem vừa cười, em tò mò hỏi, mẹ bảo dù mẹ có dốc cạn thanh xuân để đợi một người như bố, cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nam/237241/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.