Chuyển ngữ: Quả Bánh Kem
"Công chúa." Sáng sớm Vạn Tinh Phồn đã vội vội vàng vàng đến tìm Nam Mịch: "Công chúa, ta..."
Nam Mịch đang ăn sáng, thấy Vạn Tinh Phồn đến gấp gáp, vội vàng đứng dậy: "Tinh Phồn ca ca, có phải huynh điều tra được gì rồi không?"
Vạn Tinh Phồn nhìn vụn bánh dính ở khóe miệng Nam Mịch, ngây người một thoáng, bàn tay vươn ra cứng đờ giữa không trung không biết làm sao, Nam Mịch ngạc nhiên: "Tinh Phồn ca ca?"
"A... Công chúa, khóe miệng người dính cái gì kìa."
Nam Mịch giơ tay xoa lung tung: "Tinh Phồn ca ca, có phải chuyện của Nhạc Đa đã có tin tức?" Ra ngoài một chuyến, cái khác nàng không học được nhưng về khoản không câu nệ tiểu tiết thì khỏi bàn.
Tinh Phồn thu tay lại, gật gật đầu: "Đúng, có tin tức ta lập tức đến báo cho người."
"Ca ca, mời ngồi." Nam Mịch ngồi xuống, bởi vì cấp bách, lông mày nhíu thật chặt: "Ca ca đã điều tra được gì?"
Vạn Tinh Phồn: "Nhạc Đa xảy ra chuyện ở quận Sùng An, ta cho người đến quận Sùng An điều tra thi thể của Nhạc Đa một chút, cũng may trên đó còn giữ lại một chút linh lực, là do Kim tộc ra tay không sai được. Lại tiếp tục đi tra xét xem ngày đó xung quanh có những ai, trước mắt thì không thấy có gì đáng nghi."
Nam Mịch gật đầu, mày nhíu chặt.
Vạn Tinh Phồn bị dáng vẻ nghiêm túc của nàng chọc cười: "Thật ra chuyện đã xảy ra lâu như vậy, dấu vết để lại cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-mich/3405552/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.