Edit: Cải Trắng
Sau khi giới thiệu Giản Ninh với đội hình sự xong, cục trưởng liền dẫn Giản Ninh đi làm những thủ tục liên quan.
Khi bọn họ ra ngoài, Lục Trinh nhìn theo bóng dáng cô chú ý thấy cô không sử dụng gậy để dò đường, mà cục trưởng Cung cũng không đỡ cô, cô cứ đi đằng sau cục trưởng, chỉ cách ông ấy hai ba bước, bước đi rất giống như người bình thường, bóng lưng thẳng tắp, anh cứ nhìn theo bóng cô mãi cho tới khi bóng cô khuất hẳn thì mới thu hồi tầm mắt lại.
Thấy bọn họ đã đi xa, Lục Trinh liền nói với mọi người trong đội: " Giản Ninh từ giờ trở đi sẽ là đội phó của chúng ta, mặc kệ có phục hay không thì bắt đầu từ giờ phải gọi cô ấy là đội phó Giản, biết chưa? " Lục Trinh dừng một lát, rồi nói thêm: " Cũng như cục trưởng Cung đã nói, tình huống của cô ấy tương đối đặc thù. "
Trước khi anh định nói thêm, Tô Duy lúc này đứng dựa vào bàn, mở miệng: " Cô ấy là người mù, đúng không? "
Lục Trinh hơi hạ thấp khóe miệng xuống: " Tôi biết là cậu sẽ nhìn ra mà. Không sai, Giản Ninh là người mù. "
" Hả? " Mọi người nhất thời đều kinh ngạc, lúc nãy quả thật không nhìn ra cô có điểm nào giống người mù.
" Người mù? " Quý Hạo Nhiên giật mình mở to hai mắt: " Như vậy thì làm sao mà tra án được? "
Quý Hạo Dương thấy vậy liền nói theo: " Đúng, làm sao nhìn thấy gì? "
" Cục trưởng Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-manh/55881/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.