Hahaha...
Tiếng cười lại một lần nữa vang lên, vô cùng sảng khoái.
"Được! Cô bé đã vì bạn bè như thế, ta cũng đáp ứng ý nguyện!"
"Đừng!"
Minh lao tới giữ chặt tay Quyên, một tấc cũng không buông ra. Trong lòng Minh vô cùng sợ hãi, một cái gì đó mơ hồ giống như nếu Quyên có chuyện gì thì Minh sẽ cảm thấy rất mất mát... Quyên là người bạn duy nhất khiến Minh không còn cảm thấy cô đơn và trống trải. Nếu như người bạn này có bị làm sao thì Minh sẽ... không chịu được...
"Đừng lo, mẹ tớ sắp tới rồi! Chẳng phải còn có mấy ông chú áo đen của cậu hay sao!"
Quyên thì thầm vào tai Minh, trấn an cậu rằng quyết định của mình là không hề sai. Thấy Minh vẫn vô cùng lo lắng giữ chặt tay mình, cô bé vỗ nhẹ vào tay Minh, lại dùng ánh mắt kiên định vẻ không có gì phải sợ cả.
Cuối cùng, Minh lựa chọn tin Quyên, tay từ từ thả lỏng. Quyên thấy cuối cùng cũng không còn ai ngăn cản mình nữa bèn từng bước một tiến tới chỗ con ma. Không gian lặng im đến nỗi một con muỗi vo ve bay tới cũng bị không khí nặng nề của mọi người đuổi quắn mông bay đi.
"Thả Lan ra. Lan rất quý ông. Ông nói thay trời hành đạo, mà một chút tình nghĩa cũng không có. Ông không có tư cách thay trời hành đạo."
"Bớt nói nhảm đi! Tao sẽ cho mày và con bé này cùng đoàn tụ dưới Hoàng Tuyền!"
Lan ngã bịch xuống đất bất tỉnh nhân sự, ngược lại Quyên thì vừa bị bóp cổ vừa bị treo trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ma-jim-maryal/957853/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.