"Đã lâu không gặp, Quảng Đại Sư."
Tiểu Bạch tươi cười chào hỏi lại người trước mặt, Tiểu Dĩ và những người còn lại há hốc mồm nhìn họ. Người đàn ông lực lưỡng đã tự bao giờ có mặt ở cạnh Tiểu Bạch, thốt lên.
"Ngài... chẳng phải là ông lão tóc trắng đó sao? Mặc dù ngày có thay đổi ngoại hình một chút, ta vẫn có thể nhận ra!"
Nghe người đàn ông nói tới đây, mấy người còn lại giờ mới nhìn kĩ lại sư phụ của mình. Hồi còn nhỏ họ không nhớ rõ vẻ ngoài của ông lão tóc trắng đã cứu họ khi đó, giờ xem ra sư phụ chính là ông lão đó.
"Haha... Cậu thật tinh tường! Ta chính là ông lão đó!"
"Sư... sư phụ là người đó sao?"
Tiểu Dĩ thảng thốt, quá nhiều sự việc diễn ra khiến cậu không theo kịp.
"Đúng vậy. Là ta. Ta đã giấu mình nhiều năm như vậy, thật xin lỗi các con."
Tiểu Bạch chẳng có phản ứng nào, dường như đã đoán định được điều này.
"Thật là một quãng thời gian không dài cũng chẳng ngắn."
Bạch Đại Sư tại thế, vốn chính là vị Pháp Sư Tối Thượng khi xưa bị phe ác đả thương, sau đó đầu thai chuyển kiếp để tiếp tục tìm kiếm chúng.
Thứ "báu vật" trong truyền thuyết chính là một bước đánh thức nguyên thần của Tiểu Bạch. Trước đây, khi không phải con người, cậu làm sao hiểu được nội tâm phức tạp của loài người? Sau khi trải qua một trận phong ba, cậu nhận đủ sự tổn thương đến từ những người đã phản bội mình, nhận ra cái gì mới là quan trọng, cái gì nên buông bỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ma-jim-maryal/4126047/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.