Không thích hợp.
Phương Chi Chúc đánh giá người đang đứng trước mặt trông không khác gì mình.
Nếu đổi lại là y, Phương Chi Chúc sẽ không muốn nhìn thấy 'kẻ thay thế' mình. Nhưng Dư Trường Tín hết lần này đến lần khác tìm tới y, lấy Thành Viêm làm cái cớ chỉ trích y 'có lỗi với Vệ Ương' này nọ. Hiện tại, y không còn dính dáng gì đến Vệ Ương nữa, Dư Trường Tín lại vẫn xuất hiện.
Dáng vẻ của hắn cố chấp đến đáng ngờ, đây đáng lý không phải là thái độ nên có đối với thế thân của mình.
Phương Chi Chúc bất động thanh sắc mà di chuyển tầm mắt, nói: "Đó là chuyện của các ngươi, không cần nói với ta."
Dư Trường Tín: "Ngươi cũng có phần trong đó."
Phương Chi Chúc: "Ta không hề chủ động tham gia."
Dư Trường Tín: "Bất luận là chủ động hay bị động đều đã là tham gia, không lý nào lại làm ngơ."
Phương Chi Chúc vốn định trả lời nhưng không biết y nghĩ đến chuyện gì, bỗng nhiên hơi mỉm cười.
Nụ cười này lọt vào mắt Dư Trường Tín lại là ẩn chứa thâm ý, hắn lập tức hỏi: "Ngươi cười cái gì?"
Phương Chi Chúc: "Ngươi với hắn quả thật giống nhau."
Dư Trường Tín sửng sốt, Phương Chi Chúc tiếp tục nói: "Các ngươi vốn dĩ đã mất đi năng lực nghe hiểu những lời người khác nói. Bất luận họ nói gì hay làm gì, trong mắt các ngươi đều không hề tồn tại. Tự mình nói, tự mình làm, đúng là khá giống......"
Y suy nghĩ một lúc rồi thốt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ma-gia-cuu/3318299/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.