Phương Chi Chúc không cảm thấy bản thân là người tốt, nhưng y tuyệt đối không tán thành việc giết người vô tội. Suy nghĩ này chính là điểm mấu chốt, những thứ khác không đủ trở thành lợi ích để y quyết định 'hợp tác'.
"Hợp tác chuyện gì?"
Đối phương thành thật trả lời: "Đối phó một người."
Phương Chi Chúc: "Ai?"
"Một người rất lợi hại." – Đối phương nhìn chằm chằm y, cứ như thể sợ bỏ lỡ bất kỳ sự thay đổi nét mặt nào: "Ngươi có quen đấy —— Là Ma quân."
Phương Chi Chúc hơi bất ngờ, y cứ nghĩ không có ai biết thân phận thật sự của Vệ Ương.
Y cầm chén trà lên, nhấp một ngụm nhỏ: "Ta không hiểu ý ngươi."
Đối phương: "Nếu đã dám bắt đệ đệ của ngươi, tất nhiên bọn ta đã sớm có chuẩn bị. Các hạ không cần phủ nhận."
Phương Chi Chúc nghĩ, thì ra là vậy. Y không giả vờ nữa, nói thẳng: "Ta sẽ không giúp các ngươi."
Y làm ngơ trước sắc mặt khó coi của đối phương: "Các ngươi hẳn biết rõ tu vi của hắn hơn ta." Nếu không thì bọn họ sẽ không ra hạ sách này, ở địa giới Yến Châu lại dám đắc tội với Phương gia, nghĩ thôi cũng biết không phải chuyện dễ sống.
Đối phương không để tâm: "Ta đã nói rồi, chuyện đến nước này bọn ta tự có cách, chỉ cần ngươi chịu phối hợp."
Phương Chi Chúc: "Làm gì?"
"Không cần ngươi nhọc lòng đâu." – Đối phương úp úp mở mở: "Chỉ cần ngươi gật đầu, bọn ta sẽ lập tức thả đệ đệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ma-gia-cuu/3318294/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.