🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Điền Đông cười phá lên:



- Đánh bạc cũng tùy người. Đằng lão đệ, thắng được chút ít ngừng đi thì hơn.



Điền Vỹ Thái toét miệng cười theo:



- Đại ca, huynh cứ lo hão. Đằng Nguyên ca biết chừng mực rồi, gần đây gia quyến tốt đẹp, hài tử mập mạp trông thấy, thôn dân trầm trồ.



- Ghen tị thì có. – Điền Đông cười khẩy khinh bỉ.



Điền Đông bộc trực, có sao nói vậy. Đằng Nguyên chỉ cười trừ không bình luận.



Lưu Tống ra ngoài buôn bán nhiều, khéo léo hơn, thấy Đằng Nguyên không bực mới tiếp lời:



- Đệ đừng để ý bọn họ, có gì Lưu gia đứng về phía đệ. Mạng Ngọc Lâm do đệ cứu, kẻ nào dám mạo phạm đệ, ta ra mặt cho. Còn đám khua môi múa mép, ghen tị vớ vẩn chỉ giỏi ly gián thì mặc kệ chúng. Cứ coi như chó sủa bên tai đi.



- Đa tạ Lưu đại ca. – Đằng Nguyên gật đầu cảm kích.



- Đừng khách sáo.



Điền Vỹ Thái cười khúc khích:



- Đằng ca, nghe nói đại tẩu của huynh lại định chạy sang đòi tiền nợ đó. Trư đầu lên trấn bái thầy học chữ phải nộp nhiều bạc lắm. Mà Giang thị đòi phải cho Trư đầu bái tiên sinh danh vọng nhất Phủng Tư trấn như đám công tử nhà địa chủ, khẳng định càng tốn kém. Huynh xem chuẩn bị đón sóng gió nha...



- Có nợ có trả - Đằng Nguyên nhẹ nhàng đáp.



— QUẢNG CÁO —



Lưu Hoàng Du tròn mắt nhìn, thanh âm cao vút:



- Đằng ca, huynh còn tiền sao? Mua

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095943/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Luân
Chương 20: Kẻ tọc mạch
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.