Đằng Nguyên và Trình Hạ quay lại đội, hắn điềm nhiên tuyên bố:
- Chúng ta sẽ chạy thẳng theo đường mòn này, ngang qua đám nô lệ khu Thượng và khu Trung. Khi đến nơi, ta nói cái gì các huynh đệ cũng phải tỏ ra bình thản, đừng có treo biểu tình bất ngờ, thất thố, giấu đầu hở đuôi. Sau đó chúng ta lập tức lên đường, nếu có kẻ muốn bám theo hay chặn đường đánh cướp, lập tức đồng loạt rút vũ khí.
- Được.
Các huynh đệ nhìn nhau bất ngờ nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Trình Hạ không rõ Đằng Nguyên định nói gì với những nô lệ khu Thượng kia, hồi nãy hắn không hề trao đổi trước. Y cảm thấy trứng trong giỏ của Đằng Nguyên lúc nào cũng còn, dường như không bao giờ phơi bày hết tâm tư cho kẻ khác. Có nhiều chuyện Đằng Nguyên sẽ tự quyết, không thèm trao đổi với bất kể kẻ nào.
Cả đội theo hiệu lệnh của hắn xuất phát, theo đường mòn hướng thẳng về phía trước, chẳng mấy chốc đã trông thấy đám nô lệ lố nhố kẻ nằm người ngồi trên bãi đất trống bên bờ suối. Đằng Nguyên ra hiệu cho các huynh đệ giảm tốc độ, miệng reo lên giả vờ ngạc nhiên:
- A, có nhóm chạy trước chúng ta. Mọi người lấy nước, nghỉ chân chút đi.
Cả đội đi về phía bờ suối thưa người, tranh thủ lấy nước vào túi bên hông. Vài nô lệ dường như là lãnh đạo của nhóm đứng lên, vội vã đi về phía Đằng Nguyên:
- Có phải… Huynh có phải Đằng Nguyên không?
- Chính ta. –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095843/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.