Đằng Nguyên cố gắng khu động Không Đàm nhưng không thành công, loạng choạng quay đầu bỏ chạy. Hán tử hạt y lập tức nhào tới đạp hắn ngã sấp xuống đất. Đằng Nguyên khó khăn quay người, toàn thân tê dại, điên máu cầm một viên đá sắc nhọn ngay cạnh bên cạnh tay, siết chặt. Đá găm vào lòng bàn tay đau nhói. Hắn lợi dụng cơn đau để giữ đầu óc tỉnh táo, lật ngửa người vung chân gạt ngã hạt y nhân.
Gã cũng như tên bạch y nhơn nhơn kia, đã tra kiếm vào vỏ, giờ bị Đằng Nguyên gạt ngã dập mông, vừa choáng váng vừa bực, lập tức vùng dậy. Đằng Nguyên đang loạng choạng đứng dậy đã lãnh ngay một quyền thôi sơn vào giữa mặt, lùi lại phía sau mấy bước mới giữ được thăng bằng.
Máu mũi đổ ròng ròng, sự đau đớn và nộ hỏa bùng lên. Nếu đối phương đã không muốn kết liễu ngay, không dùng đao kiếm thì hắn cũng chẳng ngại so chút quyền cước phàm nhân. Đằng Nguyên đạp mạnh chân, nhào tới vung quyền vào ngực và hông tên hạt y. Gã chẳng phải tay mơ, vừa đỡ vừa lùi, ăn miếng trả miếng dữ dội.
Hai bên quần thảo một hồi, càng bị đánh đau Đằng Nguyên càng tỉnh và điên tiết. Dù tứ chi mất gần hết cảm giác, mắt hoa, đầu trì độn hắn vẫn hành động theo bản năng, như một con thú hoang xổng chuồng. Trong bóng tối, mắt hắn đỏ ngầu, trọng tâm hạ thấp, tấn công liên tục vào bụng, sườn, ngực đối phương.
Hán tử hạt y vô cùng lỳ đòn, dù bị những cú đấm như quả tạ giáng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095796/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.