Dãy nhà gỗ trước mặt rất dài, đã gần giữa trưa, nô lệ và nô tài áo ngắn bắt đầu tập trung vào một gian rìa ngoài bên phải. Đám hộ vệ áo dài dồn hết vào mấy gian giữa. Tiếng bát đũa lạch cạch, mùi thức ăn thơm ngào ngạt xộc vào mũi Đằng Nguyên. Hắn vừa nhồi đầy bụng bánh nướng khô khốc, cũng chẳng đói, bình thản đi theo tên béo về phía bên trái dãy nhà gỗ.
Các phòng bên trái chính là trù phòng, đằng sau có sân giếng lát đá sạch tinh. Giếng rất lớn lắp guồng kéo nước, xô chậu lớn đã dùng xong, úp gọn gàng ở sân giếng. Điểm đến của Đằng Nguyên là một cái chòi tranh chắc chắn nằm phía sau sân giếng. Đây là chòi để củi, từng đống củi lớn được chất ngay ngắn dưới mái che, phía trước là chỗ bổ củi với một gốc cây lớn làm giá kê, rìu sắt cắm bên trên.
Tên béo chỉ vào đồng củi to tướng, chất cao quá đầu gần giá kê:
- Từ giờ đến tối chẻ hết chỗ này, nếu không buổi tối khỏi ăn cơm.
Đằng Nguyên không trả lời, nhìn nhìn đống củi.
Đây chắc là giới hạn mà những nô lệ trước không thể vượt qua trong mấy ngày đầu tới hậu viện này. Bọn nô tài ma cũ sẽ dùng các kiểu chiêu trò để bắt nạt ma mới, dằn mặt, chiếm dụng đồ đạc thậm chí đồ ăn. Dù chuyện bắt nạt không diễn ra lâu nhưng cũng đủ khiến phàm nhân khổ sở, mệt mỏi, căng thẳng… phải khuỵu luỵ nịnh nọt đám ma cũ.
Đằng Nguyên cười lạnh trong lòng, liếc nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095792/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.