Chương trước
Chương sau
Sáng sớm bên ngoài Ngoại Hà Thành khoảng 5 dặm, bên bờ sông Xuân Ngư, lúc này đã rất nhiều người tụ tập. Toàn cảnh vô cùng náo nhiệt.

Tiểu Phàm và Đoàn lão cũng hòa vào trong đám người này. Họ chính là người của Vận Sa Bang, hôm nay tụ tập ở đây để tiến đại hội bầu tân nhiệm bang chủ bốn năm một lần.

Tử Vong Ngư – Thiết Yến Đông – đương nhiệm bang chủ của Vận Sa Bang trước đông đảo bang chúng đứng lên cất tiếng:

- Hôm nay, Vận Sa Bang chúng ta sẽ tổ chức đại hội tỉ võ bầu tân nhiệm bang chủ. Thể lệ vô cùng đơn giản. Trong số những anh hùng hào kiệt ở đây, ai đủ bản lĩnh thì lên đài, chỉ cần đánh đến không còn ai dám lên đài thì coi như giành chiến thắng.

Hú hú…, mọi người phía dưới hào hứng hò hét vang rền.

Thiết Yến Đông lại tiếp:

- Dĩ nhiên, như những lần đại hội trước. Võ đài hôm nay không chỉ là cơ hội cho những người muốn tranh giành chức vị bang chủ, mà còn là sàn diễn cho những anh hùng thiếu niên thể hiện mình. Nếu các vị trưởng lão đây và cả ta, nhận thấy tiềm năng cần bồi dương, dĩ nhiên sẽ hết sức dạy dỗ, cho phép sử dụng tài nguyên của bang ta… Còn bây giờ. Đại hội chính thức bắt đầu!

Mọi người lại vỗ tay hoan hô, những tiếng cheng cheng choang choang do binh khí được đập vào nhau vang lên không ngừng.

Thiết Yên Đông trở lại ghế ngồi, mặt hướng ra ngoài bờ sông.

Bỗng nhiên từ trong sương mù mờ ảo, một con thuyền từ từ xuất hiện. Con thuyền này cao tới 3 trượng (khoảng tòa nhà 3 tầng),rất lớn, đặc biệt phần đầu có hình một con cá rồng đang vượt sóng màu đỏ ối, chính là biểu tượng của Vận Sa Bang. Dù nhìn có vẻ rất chậm, nhưng khi con thuyền tiến lại gần, tiếng rẽ sóng càng nghe càng rõ. Còn cách bờ hơn hai trượng thì nó dừng hẳn lại, an tĩnh nổi trên sóng nước.

Xoạt, từ trên thuyền, một tấm gỗ bản lớn được đưa xuống, tạo thành đường lên thuyền cho mọi người. Liền đó, xoạt xoạt mấy tiếng nữa, bốn tấm gỗ nữa được đưa xuống từ mạn thuyền. Tất cả tổng cộng có năm lối lên thuyền.

Mọi người liền ồ ạt nối đuôi nhau, ồn ào tiến lên.

Tiểu Phàm nghi hoặc hỏi Đoàn lão bên cạnh:

- Đoàn lão huynh, tỉ thí tổ chức trên thuyền sao?

(Lúc này có rất đông người xung quanh, Tiểu Phàm buộc gọi Đoàn Hữu Hoan là “Đoàn lão huynh”)

Đoàn lão gật đầu, đáp:

- Việc này không chỉ tạo ra điểm nổi bật cho đại hội, mà một phần cũng khá thực tế. Bởi lẽ Vận Sa Bang chủ yếu hoạt động trên sông nước, cho nên hảo thủ của họ không thể không quen thuộc với sông nước, thuyền bè. Nếu đến cả việc chiến đầu trên sông nước mà cũng không làm được, thì làm sao làm bang chủ. Bang chủ hiện tại của Vận Sa Bang hiệu là Tử Vong Ngư. Y giỏi nhất chính là chiến đấu dưới lòng sông. Một khi đã xuống nước, nghe nói chiến đấu lực của y phải mạnh thêm ba phần, thậm chí là năm phần… Thực sự rất kinh khủng! Trước đây, khi y còn trẻ, có lần bị hơn ba mươi người truy sát. Ban đầu tưởng rằng y nắm chắc cái chết, nào ngờ y vừa đến được bờ sông, lập tức nhảy xuống. Ba mươi tên kia cũng lập tức đuổi theo xuống lòng sông. Nửa ngày sau, chỉ còn một mình y trồi lên khỏi mặt nước, cả một quãng sông đỏ lòm màu máu! Một trận đó khiến y danh tiếng nổi như cồn khắp một vùng phía Nam, và có được cái biệt hiệu kia.

Tiểu Phàm gật gù, đồng thời cũng hơi liếc nhìn qua đám đông về phía nam tử mặt thẹo, được thiên hạ đặt cho cái hiệu rợn người: Tử Vong Ngư.



- Tại hạ là Bàng Liên Âm. Tuy rằng tài hèn, sức mọn, nhưng cũng mong có thể một ngày đảm nhiệm chức vụ bang chủ của bổn bang. Hi vọng có thể cống hiến hết mình để bang ta ngày càng hưng vượng hơn…

Một nam tử tướng mạo dữ dằn, dáng người cao kều đột nhiên phi thân lên võ đài bố trí giữa boong tàu. Nói đoạn, trên người y lập tức xuất hiện một làn khói đỏ tràn ngập…

- Linh khí hưởng ứng thật dữ dội. Khí thế cũng rất mạnh. Hẳn là Trúc cơ.

Tiểu Phàm khoanh tay đứng xem, mấp máy môi nhận xét.

Vù, một nam tử từ trong đám đông nhảy lên thượng đài. Y cao tầm một thước tám, so với họ Bàng thì thấp hơn một chút, nhưng bù lại thì cơ thể có vẻ khỏe mạnh hơn nhiều, cơ bắp trên đôi tay để trần cuộn lên rất rõ. Y nói:

- Tiểu đệ là Hứa Tiên. Không rõ trình độ bản thân so với Bàng huynh cao thấp thế nào, nhưng hôm nay cũng mong có thể đặt mông ngồi lên chiếc ghế bang chủ cao cao trên kia. Cho nên, nếu có làm Bàng huynh bị thương, mong bỏ quá cho.

Bàng Liên Âm cười khó coi, đáp trả:

- Là ai làm ai bị thương còn chưa biết được. Hứa huynh hãy cứ giữ mình thì hơn…

Họ Hứa chỉ cười khẩy một cái, không nói gì nữa. Hai người chỉ còn đối mắt với nhau, chiến hỏa dường như đã hừng hực.

Đoạn, Hứa Tiên vận chân khí, làn khói màu lục chậm rãi bốc lên quanh thân thể y.

Tiểu Phàm nhíu mày: “Rõ ràng họ Hứa này chân khí hưởng ứng bốc lên không mạnh bằng họ Bàng, nhưng vẫn mạnh hơn hẳn đám Minh Tâm. Hẳn cũng là Trúc Cơ, nhưng kém họ Bàng 1 tiểu cảnh giới. Vậy cớ sao hắn dám tự tin đến thế. Hơn nữa, họ Bàng cũng không tỏ vẻ khinh thường chút nào, ánh mắt rất cẩn trọng.”

Đoàn lão ở bên cạnh dường như nhìn thấu suy nghĩ của Tiểu Phàm, chỉ mỉm cười không nói gì.

- Tiếp chiêu.

Bàng Liên Âm hét vang. Thân hình cao kều lập tức lao lên.

Quyền đầu họ Bàng lao nhanh tới, hướng thẳng vào mặt đối phương. Họ Hứa dụng hữu thủ gạt phăng đi, nhưng vừa chạm vào quyền của đối thủ lập tức kêu lên: “Ối chao!”, phải rụt lại ngay. Thân hình y nhanh nhẹn lùi lại hai bước, đồng thời xoa xoa cổ tay đau rát. Y quát lớn:

- Đồ tiểu nhân xảo trá!

Họ Bàng cười ha hả, nói:

- Ta đã làm gì mà ngươi lại nói như vậy?

Hứa Tiên chỉ vào cổ tay đối phương nói:

- Ngươi dùng hộ thủ có gai.

Họ Bàng cười càng to, hỏi ngược lại:

- Bộ trong quy định có cấm việc sử dụng hộ thủ có gai hay sao?

Nguyên lai vừa rồi họ Hứa đưa tay gạt đỡ quyền đầu của đối Phương thì bị gai trên hộ thủ ở bắp tay Bàng Liên Âm cứa vào làm chảy máu. Hơn nữa, Bàng Liên Âm còn vận dụng chân khí truyền vào hộ thủ làm nó nóng lên đỏ ửng, khiến đối phương vừa bị rách cổ tay lại vừa bị bỏng không nhẹ.

Hứa Tiên lửa giận phừng phừng, mặt đỏ tía tai nhưng rõ ràng đối phương nói đúng, cho nên y không thể cãi được gì. Cuối cùng y quát:

- Đưa binh khí cho ta.

Từ trong đám đông, một bộ song câu được ném lên cùng tiếng hô:

- Hứa đại ca, đón lấy.

Hứa Tiên chuẩn xác chụp lấy vũ khí của mình, trên mặt tuy còn tức giận nhưng biểu hiện hết sức tự tin. Bàng Liên Âm cười cười cũng gọi vọng xuống lôi đài, cho người mang tới tay một cây đinh ba.

Hứa Tiên không nói nhiều, chủ động lao tới tấn công. Song câu trong tay linh hoạt cắt tới, chính là dùng thế thanh xà liệp thố (rắn xanh săn thỏ),đánh vào hạ bàn của đối phương. Họ Bàng, chân phải co lên, né tránh một chiêu của Hứa Tiên, liền đó đẩy mạnh đinh ba đâm tới.

Cheng! Hứa Tiên lập tức dùng thế Thiết Bản Kiều, ngả người tránh hiểm chiêu, đồng thời song câu đan vào, kẹp lấy vũ khí của đối thủ. Lục sắc yên đột nhiên tụ lại song thủ họ Hứa, nghe xoạt xoạt mấy tiếng y phục bị xé rách vang lên. Không ngờ từ trong ống tay áo của Hứa Tiên liền tua tủa đâm ra năm, sáu nhánh cây, cực nhanh đâm về phía Bàng Liên Âm!

Bàng Liên Âm hét vang một tiếng, giãy mạnh cây đinh ba, chân khí đỏ rực truyền thẳng vào vũ khí khiến nó đỏ rực lên. Khói đỏ quanh thân phập phùng như nhịp hô hấp của thân thể, họ Bàng xoay tay một cái, cây đinh ba xoắn lấy khói đỏ như một mũi khoan nóng rực, mạnh mẽ bẻ gãy toàn bộ những nhánh cây đang vươn ra, đồng thời đốt cháy đa phần những vụn gỗ nát vỡ, tạo thành những tàn lửa vô cùng đẹp mắt. Thuận thế, cây đinh ba xiên thẳng về phía trước!

Tiểu Phàm kinh ngạc, hỏi nhanh:

- Đoàn lão huynh. Họ Bàng vừa rồi sử dụng là linh kĩ?

Đoàn lão gật đầu, đáp:

- Đúng vậy. Với chân khí của Trúc cơ kì, chỉ có kết hợp với linh kĩ mới tạo được uy lực như vậy. Cả lực lượng và độ cường bạo chân khí đều rất khá.

Hứa Tiên không ngờ kì chiêu của mình lại bị mạnh mẽ phá giải như vậy. Tâm thần hoảng loạn, chỉ kịp vung song câu ngăn cản trước ngực.

Đang!!!

Âm thanh chát chúa bùng phát. Họ Hứa lệt xệt lui lại mấy bước.

Nhưng Bàng Liên Âm nào có chịu tha, đinh ba điên cuồng công tới. Bỗng nhiên, họ Hứa quát to:

- Ngươi thua!

Song câu trong tay y đột nhiên biến dài ra, uốn lượn như có sự sống, không khác nào hai con rắn trườn trên thân đinh ba, công thẳng tới họ Bàng! Sự việc diễn ra trong nháy mắt, Bàng Liên Âm chưa kịp phản ứng, mắt đã thấy đinh ba bị khóa chặt cứng, lưỡi hai cây liêm câu của Hứa Tiên đã kề vào cổ.

Họ Bàng sững người, chỉ trố mắt nhìn vũ khí của đối phương.

Sàn sạt…

Song câu của Hứa Tiên chậm rãi thu ngắn lại, trở về hình dáng ban đầu. Y mỉm cười:

- Đa tạ Bàng huynh đã nương tay.

Bàng Liên Âm không cam lòng, dậm mạnh cây đinh ba xuống sàn lôi đài, rồi thoái lui.

Mọi người hoan hô ầm ầm. Quả thực một đòn cuối cùng vô cùng ấn tượng, khiến mọi người ai ai cũng phấn khích.

Tiểu Phàm vẫn còn ngạc nhiên vì một màn vừa rồi. Hắn hỏi:

- Đoàn lão huynh. Vừa rồi… là linh kĩ?

Đoàn lão cười, gật đầu:

- Ukm. Đó là một dạng linh kĩ tác động vào vũ khí. Có lẽ vừa rồi chân khí của y còn phải tác động vào một vài huyệt vị nữa thì mới khiến cho dòng chân khí khi truyền vào thân song câu bằng gỗ có được hiệu quả kì lạ như vậy. Ngươi để ý kĩ thì sẽ thấy trên thân câu của họ Hà kia có một số đường vân gỗ sáng hẳn lên khi hắn xuất chiêu. Tức là nói, chân khí khi đó trong nháy mắt được điều chỉnh chỉ tác động vào một vài bộ phận của thân câu, khiến thân gỗ phát triển không đồng đều, từ đó tạo ra sự uốn lượn như ngươi đã thấy. Cách truyền chân khí bình thường không thể tinh mĩ thế được. Rõ ràng chỉ có linh kĩ mới đặc biệt như thế.

- Linh kĩ thật đặc biệt. Ta cảm giác dường như thể kĩ của luyện thể giả chúng ta… không bằng được…

Tiểu Phàm hơi do dự nói.

Đoàn lão lắc đầu:

- Đó là vì ngươi chưa nhìn thấy cao thủ thi triển thể kĩ mà thôi… Hừ. Nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi luyện được tầng đầu của Tam Thập Lục Biến… Hắc… Hắc… Cho dù là với tu vi hiện tại, chỉ cần ba chiêu, ngươi có thể đánh gục tên trúc cơ kia! Còn nếu là ta, duy trì lực lượng ở Dẫn Khí Đỉnh, một chiêu, tên Trúc Cơ họ Bàng chắc chắn chết không kịp ngáp! Nói về cận thân công kích… Thể kĩ chính là vô địch.

Tiểu Phàm vẫn nhíu mày. Hắn thực sự không tin tưởng lắm vào lời Đoàn lão nói. Hắn cho rằng, dù gì Thể kĩ cũng chỉ là vũ kĩ, cho dù so với ở địa cầu có cao thâm hơn đi nữa, thì làm sao có thể so sánh với Linh Kĩ kì ảo. Trong đầu hắn lại hiện lên tràng cảnh chiến đấu của Tú Kiếm và lão giả dụng đoản côn khi trước… Thực sự là rất chấn động!

Trong lúc Tiểu Phàm đang suy nghĩ, trên võ đài lại xuất hiện thêm một người nữa…

- Hết Chương 84 -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.