Erik khoan thai tỉnh lại, như vừa được tái sinh thêm lần nữa. Cậu đưa mắt nhìn một lượt căn phòng trong hang động, vẫn là những cuốn sách cũ kĩ đã long gáy ngay ngắn trên kệ giá, dù chưa một lần chạm đến, nhưng lần này cậu lại có thể nắm rõ nội dung của từng quyển. Và hiểu được xuất xứ của tất cả những cổ vật hiện có ở đây, con đại bàng vẫn đứng đó nhìn cậu không rời mắt. Erik mĩm cười với nó:
“Lại đây nào Oscar, mày không thấy nhớ bầu trời sao?”
“Quác quác,”
Con đại bàng cất tiếng kêu lên, rồi vỗ cánh xà vào vai cậu. Họ cùng nhau đi về hướng ánh sáng, trở ra khu vườn. Người đầu tiên cậu gặp là Melisa, nàng đang ngồi bên cạnh dòng suối chảy xuống từ ngọn thác, thơ thẩn nhìn những cánh hoa rụng rơi, đang xuôi theo dòng chảy. Không còn thấy cô nhóc nhí nhảnh, tinh nghịch của thường ngày, cô bỗng trở nên dịu dàng, điềm đạm, và trong đôi mắt đã từng long lanh, lúc này lại đang vương vấn những nét ưu tư, của những người phụ nữ thường thấy.
“Mọi người đâu cả rồi, Melisa,” cậu gọi.
“Anh tỉnh lại rồi à,” cô vén tóc cười e thẹn. “Anh Kayin, phải về thung lũng chuẩn bị hành quân, tuần đêm. Còn cụ Alchemist, đang thảo luận kế hoạch tác chiến ở mặt trận phía nam, cụ có dặn dò khi nào anh hồi phục thì đến gặp cụ, ở gốc đại thụ trên đỉnh đồi.”
“Nơi đó,” cậu đáp. “Em có thể dẫn đường giúp anh không Melisa,”
“Dạ, anh đi theo em,” cô vươn vai đứng dậy, rồi ấm áp nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-linh-vu-tru/75128/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.