Chát…
Âm thanh va chạm chói tai vang lên, khiến tất cả mọi người gần đó không khỏi giật mình. Ngô Quân Kỳ vậy mà lại dám ra tay đánh cả phụ nữ, bất chấp vấn đề sẽ bị bàn tán không hay sau lưng.
“Quân Kỳ, anh dám đánh em?” Châu Thanh Thanh ôm gò má bị tát, uất ức khóc nghẹn ngào.
“Dám chứ! Chỉ cần ai dám động tới người phụ nữ của tôi một cách quá đáng như cô vừa rồi, thì đều đáng bị đánh. Đừng nói quân tử đánh phụ nữ là hèn, như vậy sao mà hèn bằng việc trơ mắt đứng nhìn người phụ nữ của mình bị ức hϊếp.”
“Nhưng anh đã hứa với anh trai quá cố của em rằng sẽ chăm sóc, bảo vệ em mà? Còn bây giờ, anh tự nhìn xem đã đối xử tốt với em chưa?” Châu Thanh Thanh bật khóc mếu máo.
Trông cứ đáng thương làm sao, nhưng Ngô Quân Kỳ lại thương không nổi, anh khinh khỉnh đáp:
“Tốt với cô, rồi ai tốt với cuộc đời tôi đây? Đối với cô như em gái, thì cô ảo tưởng thành bạn gái, vạch rõ quan hệ thì lại quay sang tố cáo tôi như một thằng tồi. Châu tiểu thư, sao cô ngang ngược vậy?”
Lúc đó, Lục Ý Hiên cũng đã kéo cô cháu gái ngỗ nghịch của mình ra phía sau, hòng bảo vệ trước thái độ ngông cuồng của Ngô Quân Kỳ.
“Dù như thế nào đi chăng nữa, thì hành vi động tay động chân với phụ nữ là không thể chấp nhận. Huống hồ, Thanh Thanh còn là cháu gái của tôi, Ngô tổng không nể mặt nó, chí ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548467/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.