“Quân Kỳ! Ba đi tiệc tùng công việc, tự dưng đưa con theo làm gì?”
Ngồi trên xe, Tân Kỳ tỏ vẻ không vui ra mặt, đã thế còn luôn miệng cằn nhằn, chỉ có người đàn ông ấy vẫn hết sức bình thản đối đáp:
“Đưa con đi đánh ghen với ba chứ làm gì.”
Nghe vậy, cậu bé liền nhìn sang anh với nét mặt vô cùng nghiêm túc.
“Mẹ cũng có mặt trong bữa tiệc này và mẹ đi cùng người đàn ông ở nhà hôm đó?”
“Ừm! Tình địch của ba, Lục Ý Hiên cũng là kẻ thù của con, hiểu chưa?”
“Hóa ra ba cũng chẳng đủ bản lĩnh chinh phục được mẹ, mà còn cần phải nhờ tới con cơ à?” Tân Kỳ bĩu môi.
“Bởi vì con là cái cớ để ba có thể dễ dàng tiếp cận mẹ. Chịu khó hợp tác thì đôi bên cùng có lợi.” Ngô Quân Kỳ cười nói.
Trông anh như rất bình thản, chứ thật ra trong lòng đã là một đống đổ nát sắp sửa bốc cháy vì muôn vàn nỗi lo nghĩ phức tạp, đan xen bất an.
“Vết bỏng sau vai ba thế nào rồi? Còn đau không?”
Bất ngờ nhận được sự quan tâm của con trai, Ngô Quân Kỳ chợt thấy ấm lòng, anh xoa đầu cậu bé, rồi mới nói:
“Vẫn lo cho ba à?”
“Chỉ sợ ba chết rồi không ai đưa mẹ về cho con thôi.” Tân Kỳ láu lỉnh đáp.
“Cái thằng ranh này, miệng lưỡi đanh thép y như mẹ con.”
“Xin lỗi nha, ai cũng nói con giống ba nhất đấy.”
Đôi co qua lại, vẫn là người đàn ông cạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548465/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.