“Bà nội ơi! Bà có thể đến chỗ ba con một chút không ạ?”
Cuộc gọi và thỉnh cầu lúc nửa đêm của Tân Kỳ đã khiến Ngô phu nhân không khỏi lo lắng. Bà cùng ông Ngô đến tìm Ngô Quân Kỳ ngay lập tức thì lại ngỡ ngàng vì thấy anh và Tân Kỳ đã chào đón trong phòng khách từ trước với dáng vẻ khoan thai, bình thản chứ chẳng có vấn đề gì đáng lo.
“Tân Kỳ, bà nội thấy ba con vẫn bình thường mà?” Ngô phu nhân bày tỏ thắc mắc.
“Thì vốn dĩ con chả có gì đáng lo hết. Chỉ có mẹ bị thằng nhóc này lừa thôi.” Ngô Quân Kỳ thản nhiên trả lời.
Lúc đó, anh đâu hay rằng thằng con trai của mình đã trưng ra gương mặt không hề hài lòng, hậm hực chẳng tí niềm vui, rồi nói:
“Phải đó nội, ba con chả có gì đáng lo hết, chỉ là bị bỏng sương sương bờ vai phải, đến giờ vẫn chưa chịu đến bệnh viện thăm khám thôi à.”
Tân Kỳ học theo cách nói chuyện thong dong của ba mình, kết quả liền khiến bà Ngô lo lắng ra mặt. Hay tin anh bị bỏng, bà vội vã bước tới định trực tiếp cởϊ áσ con trai ra xem xét tình hình, dọa anh một phen hú vía, liền đưa tay ngăn cản.
“Mẹ làm gì vậy?”
“Thì mẹ xem con bị bỏng thế nào, có sâu hay không, nếu vết bỏng nghiêm trọng thì phải tới bệnh viện kiểm tra mới được. Nào, đưa mẹ xem.” Bà Ngô miệng nói, tay lại manh động.
“Thôi thôi, con ba mươi tuổi rồi chứ ít ỏi gì đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548463/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.