“Quân Kỳ… Đau quá…”
Người đàn ông ấy chỉ dừng lại, khi thành công giải phóng hàng vạn tinh binh sau sáu năm bị giam cầm trong thân xác và đó cũng là lúc cơ thể của người phụ nữ đang lả đi, âm giọng trở nên trầm khàn đầy mệt mỏi.
Rút vật nam tính ra ngoài, Ngô Quân Kỳ liền nằm xuống bên cạnh Liêu Tử Diệp, nhẹ nhàng ôm cô từ đằng sau, với nụ hôn ngọt ngào khẽ đặt lên bờ vai mảnh khảnh.
“Mệt lắm hửm?” Anh khẽ khàng thăm hỏi.
Lúc đó, Liêu Tử Diệp vẫn giữ cho mình trạng thái im lặng. Thậm chí, dù đã ngưng ân ái nhưng cô vẫn nhíu mày, dường như nơi tử ©υиɠ vẫn còn tồn tại cơn đau.
Thấy cô im lặng, anh lại hỏi:
“Tiểu Diệp! Em ngủ rồi à?”
“Bụng… Bụng tôi đau…”
Bấy giờ, sau khi nghe thấy giọng nói đau đớn, yếu ớt của Liêu Tử Diệp, người đàn ông mới hoang mang ngay lập tức. Anh kéo chăn ra nhìn, càng tá hỏa khi thấy máu đỏ đã thấm ngoài drap trải giường.
“Sao… Sao tự nhiên lại chảy máu?” Ngô Quân Kỳ hốt hoảng kêu lên.
“Còn không phải tại anh hăng máu quá hả? Mau lấy cho tôi bộ quần áo, nhanh lên đi.”
Nói rồi, cô liền ôm chăn, gắng sức ngồi dậy. Cùng lúc đó, Ngô Quân Kỳ cũng đã cuống quýt lao xuống giường, túm áo, túm quần mặc vào người.
“Em mặc váy hay quần với áo? Rồi đồ lót để đâu, anh đi lấy.”
“Trong tủ ở phòng bên kia, còn anh lấy gì tôi mặc cái đó. Nhanh đi, đau quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548457/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.