Ngô Quân Kỳ bảo cô tin anh ta ư? Nhưng cốt lõi là tin vào cái gì và niềm tin ở đâu chứ?
Làm thư ký cho anh một năm, kết hôn và yêu anh hai năm, luôn chân thành quan tâm anh từng li từng tí, cuối cùng chỉ cần bạch nguyệt quang trong lòng anh vừa về thì đơn ly hôn liền hướng về phía cô. Quyết định rời xa anh sáu năm, ngày tương phùng anh lại trách cô không tin anh. Con người này sao lại ngang ngược như thế?
"Rốt cuộc anh muốn tôi tin anh chuyện gì?"
"Tin tôi vẫn đang độc thân."
"Vậy thì liên quan gì tới tôi?" Liêu Tử Diệp vẫn cứng rắn trong từng câu trả lời.
Trong khi đó, người đối diện bị cư xử hời hợt nên bắt đầu thiếu kiên nhẫn. Xét thấy nếu cứ tiếp tục vòng vo tam Quốc sẽ chẳng được gì, nên anh ta đã trở nên nghiêm túc.
"Tôi muốn chúng ta cho nhau cơ hội trải nghiệm lại cuộc sống hôn nhân một lần nữa."
"Ngô Quân Kỳ, anh dựa vào đâu mà nói ra câu đó vậy?" Liêu Tử Diệp cười khinh bỉ.
"Dựa vào lòng thành và tấm chân tình của mình." Người đàn ông kiên định đáp trả.
"Anh lấy gì chứng minh?"
"Em không cho tôi cơ hội, thì lấy đâu ra thời gian để chứng minh."
Trông đối phương có vẻ rất nghiêm túc, nhất thời lại khiến Liêu Tử Diệp lay động. Chính lúc này, cậu nhóc Tân Kỳ lại chạy tới nắm tay cô và vươn lên khuôn mặt ngây thơ, rồi nói:
"Mẹ cho ba cơ hội đi ạ! Con cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548444/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.