Sáu năm sau...
Mùa thu, mùa của những chiếc lá vàng xa cành gây thương nhớ. Năm ấy, Liêu Tử Diệp rời khỏi thành phố B cũng là vào mùa thu, nay trở về, cảnh lá vàng bay bay trong gió lại khiến cô mủi lòng.
"Mẹ ơi, bây giờ chúng ta đi đâu ạ?"
Cậu bé Liêu Tử Kỳ mang vẻ đáng yêu, đẹp trai như một hot boy nhí vừa lay tay Liêu Tử Diệp với câu hỏi ngây ngô, chợt giúp cô thoát khỏi những mảnh ký ức vấn vương từ trong quá khứ.
Xoa đầu đứa con trai yêu dấu, cô dịu dàng lên tiếng:
"Chúng ta đến nhà dì Mạn Mạn, cho dì ấy một phen bất ngờ."
"Vâng ạ! Vậy tối nay mẹ với dì nhớ đưa Tử Kỳ đi chơi nha, đến mấy chỗ mà mẹ hay kể cho con nghe á."
"Rồi rồi, tối nay mẹ với dì Mạn sẽ đưa con đi, cho con tham quan hết thành phố luôn."
"Hoan hô mẹ! Nhưng mà mẹ ơi, chúng ta sẽ ở lại đây luôn sao?"
"Đúng rồi con! Từ giờ, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống mới ở đây."
"Vậy còn chú Ý Hiên thì sao ạ? Chú có về đây với chúng ta không?"
Người đàn ông mà Tử Kỳ nhắc đến là Lục Ý Hiên, anh đã giúp đỡ mẹ con cô rất nhiều trong suốt sáu năm cật lực mưu sinh ở Mỹ. Lần này quyết định quay trở về, cô đã cố tình không anh ấy biết, nên khi đối mặt với câu hỏi của con trai, Tử Diệp có đôi phần bối rối, vì cậu bé rất thích Lục Ý Hiên và anh cũng vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548438/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.