Sáng hôm sau, hoàng cung, điện Thiên An.
Trong đại điện nguy nga bàng bạc, xa hoa lộng lẫy, các quan lại trong triều thân mặc quan phục, tùy theo phẩm vị mà xếp từ trên xuống dưới, chia làm hai phe. Trên ngai vàng, Lý Thiên Linh mặc long bào, đầu đội mũ Thông Thiên ( hay còn gọi là mũ Quyển Vân),tay cầm Ngọc Khuê *, vẻ mặt bực bội, phiền chán như một đứa trẻ bị ép buộc phải làm điều mình không thích. Phía sau lưng nàng là một lớp màng che bằng sa mỏng, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một bóng hình nở nang, quyến rũ ở sau màn.
-" Các vị ái khanh có việc gì muốn tấu thì hãy dâng sớ lên đi." Lý Thiên Linh dùng giọng nói mơ hồ của một người vẫn chưa tỉnh ngủ, mở miệng nói.
-" Khởi bẩm bệ hạ, lũ lụt, hạn hạn lại liên tiếp xảy ra ở..."
.........
-" Được rồi, bổn cung sẽ trợ giúp bệ hạ sử lí những việc này. Nếu không có ai muốn tấu nữa thì hạ triều đi. " Giọng nói tràn đầy sự uy nghiêm, từ tốn từ sau rèm vang lên.
-" Bẩm bệ hạ, thần còn có chuyện muốn tấu." Lý Thiên Hùng bước lên phía trước một bước, tay cầm hốt ngà nói.
-" Ồ. Lý khanh không biết muốn tấu với trẫm chuyện gì ? Nếu không quan trọng thì để lúc khác rồi hãy nói." Lý Thiên Linh trong lòng biết rõ Lý Thiên Hùng muốn nói gì nhưng bề ngoài lại giả vờ như không biết và cố gắng kéo lên tinh thần hỏi.
Lý Thiên Hùng cũng biểu hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749143/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.