----Phủ Thái úy -----
Trong thư phòng, hai người đàn ông trung niên ngồi đối diện nhau. Một người dáng vẻ hiền lành ngồi ở chủ vị. Trên khuôn mặt vốn dĩ mang nét ôn hoà giờ phút này lại đầy vẻ ngưng trọng, mở miệng phát ra nghi vấn với người ngồi đối diện.
-" Chuyện xảy ra trong triều hôm nay, ta đã biết. Biểu đệ định xử lý chuyện này thế nào ?"
-" Ta muốn biết rõ lời đồn từ đâu mà ra. Còn nữa, ta muốn nhờ biểu ca cho người đè ép lời đồn lại. Quãng thời gian này tương đối nhạy cảm nên chỉ có thể nhờ huynh. Còn về chuyện mưu phản kia, a, cứ để Lý Thiên Hùng tên kia tra đi, dù sao ta cũng chưa từng để lại dấu vết. " Trần Thủ Hà thản nhiên nói. Tuy giọng nói của hắn tràn đầy vẻ bình thản nhưng ánh mắt thì lại giấu diếm sát cơ.
-" Được rồi, ta sẽ xử lý việc này. " Trần Trung nghe vậy, gật đầu đáp ứng. Nói, ông ta đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ. Trong đôi mắt ấy nào còn thứ cảm xúc gì gọi là ôn hoà, hiền lành mà chỉ còn dã tâm bừng bừng và sự nguy hiểm.
-" Cũng đã lâu rồi ta không ra tay nên lại có một số kẻ không biết sống chết đây mà. Ha, ta cũng nên tái xuất quay về triều rồi."
Trần Thủ Hà nghe vậy, ngạc nhiên trong chốc lát rồi cười nói.
-" Vậy đệ chúc mừng biểu ca trước. "
Cười nói chi gian, hắn bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì, khẽ hỏi:
-"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749140/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.