Sau khi hạ triều, Lý Thiên Linh đi thẳng một mạch về đến Càn Nguyên điện nghỉ ngơi.
Mấy ngày sau đó, mọi chuyện vẫn xảy ra như bình thường. Lý Thiên Linh vẫn phải dậy sớm để thượng triều, vẫn phải chiều chiều lên lớp học tập. Thỉnh thoảng, nàng vẫn giả vờ nghịch ngợm bày trò trêu chọc, bắt nạt Trần Tống như một đứa trẻ cứng đầu khiến người ta khó chịu.
Trong khoảng thời gian này, nàng cũng tình cờ gặp cảnh Trần Tống bị chúng bạn đồng lứa xa lánh, sỉ nhục. Tuy ban đầu nàng định bỏ mặc không để ý đến nhưng khi nghe đến lý do mà bọn họ xa lánh hắn là do hắn được nàng ưu ái thì nàng không khỏi sững sờ. Hèn gì, kiếp trước và kiếp này có một đoạn thời gian Trần Tống đột nhiên không muốn nghe lời nàng mà là phản kháng lại. Lúc đó, nàng đã vô cùng ngạc nhiên và tức giận nên đã trừng phạt hắn.
Bây giờ nghĩ lại, nguyên lai cũng là do nàng mà ra nhỉ. Tự giễu cười một tiếng, Lý Thiên Linh không quan trọng phất phất tay cho người quay lại ngăn cản bọn họ.
Sau chuyện đó, chẳng bao lâu nàng đã quên hoàn toàn và lại tập trung lực chú ý vào chuyện khác. Nhưng không biết tại sao, sau chuyện ngày hôm đó, ánh mắt Trần Tống nhìn nàng lại trở nên không giống trước. Trước kia ánh mắt hắn nhìn nàng chỉ có sự sợ hãi, rụt rè và e ngại nhưng bây giờ thứ tình cảm gọi là sợ hãi đó lại bị thay thế thành một một thứ ánh sáng mà nàng không thể gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749132/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.