Vốn đang ồn ào mọi người nghe vậy trong lúc nhất thời không khỏi theo bản năng im lặng lại. Nhìn thấy mọi người đã an tĩnh lại, Trần Thủ Hà mới cung kính dập đầu với Lý Thiên Linh:
-" Hồi bẩm bệ hạ, tội thần Trần Thủ Hà xin phép có vài lời muốn phân trần."
Lý Thiên Linh thấy vậy thì hai mắt không khỏi nheo lại trong giây lát. Thế nhưng rất nhanh thần sắc của nàng đã trở lại bình tĩnh như cũ, nàng chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý.
Trần Thủ Hà thấy vậy thì kìm nén trong lòng thật lâu một hơi rốt cuộc cũng nhả ra. Ông tuy trong lòng một vạn cái cảm thấy khó tin và ê trề, chán nản nhưng vì hương hỏa tương truyền của gia tộc, ông cũng chỉ đành khom mình quỳ xuống khẩn cầu bệ hạ.
-" Hồi bệ hạ, tội thần xin nhận hết những tội lỗi đã phạm phải về tự thân nhưng tội thần chỉ xin bệ hạ hãy nể tình chúng thần bấy lâu này tuy không có công lao cũng có khổ lao mà tha cho những hài nhi còn non nớt kia. Thần biết đây là yêu cầu hết sức vô lý nhưng thần nguyện ra hết thảy giá lớn chỉ mong bệ hạ hãy nương tay tha cho bọn chúng một đường sinh cơ. Chỉ cần như vậy là tội thần cũng đã mãn nguyện..."
Vốn đang đứng ở một bên nhìn xem chê cười các vị đại thần, cận thần nhà họ Lý nghe vậy không khỏi nhao nhao tức giận lên, trong lòng không ngoại lệ đều đang lớn giọng chửi Trần Thủ Hà mặt dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-kiep-xuyen-ve-co-dai-lam-nu-hoang-ta-phat-trien-dat-nuoc/2749096/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.