Đèn đường mở sớm, khu nhà an ninh, chiều xế tà cả hai mới rời hồ vào nhà thay đồ. Thanh đưa em vào phòng tắm ngay trong phòng ngủ của mình, chẳng phải ai cũng muốn người khác vào nơi riêng tư này đâu. Điện thoại trên giường reo inh ỏi, An Thanh muốn bắt cuộc gọi nên nhường Chi tắm trước. Nàng còn quan tâm nhắc nhở em có vòi sen nóng bên cạnh, sau đó rời đi ngay.
Tường Chi rất ngại, đến giờ mà vẫn chưa quen sự đối đãi thân thiết của An Thanh dành cho em. Nàng tắm thật nhanh nhất có thể, mắt còn mông lung nhìn sang bồn tắm màu kem qua lớp gương trong suốt.
Ngoài này cuộc trò chuyện làm An Thanh thấy mệt mỏi. Hôm nay mẹ có nhắc tới Vince, anh ta vẫn có mặt vào dịp giáng sinh như mọi năm. Nhưng chuyện rất bình thường nếu như nàng không nghe giọng nói bồi thêm thúc dục:
"Cháu có thể bay sang gặp Thanh không?"
An Thanh trầm mặt nhìn xuống đất, nghe được giọng Vince làm nàng im bặt. Tuy ngoài mặt không có gì khác lạ, nhưng năm đầu ngón tay liên tục chà xát nhau lộ ra vẻ lo lắng chờ đợi. Rất may mẹ nàng hiểu chuyện, tiếp tục hỏi thăm con gái và không để lộ địa chỉ nhà cho Vince:
"Vince chuẩn bị quà cho con rồi"
An Thanh thở dài nhẹ nhõm, nhưng nổi khó chịu bắt đầu nhen nhóm. Vince đã đi quá xa để đòi hỏi về nàng rồi, một năm chỉ gặp một dịp giáng sinh, anh ta lấy đâu ra kiên nhẫn và tự tin để chờ đợi như thế? Hơn nữa nàng là con một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-khuc-giua-chung-ta/1120438/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.