Mùa đông nước Úc lạnh lẽo, chìm ngập trong tuyết phủ kín sân vườn. Từ phòng khách nhìn ra, cửa gương in một bóng nữ thanh thoát đượm buồn ngồi tựa đầu vào kính. Bài nhạc giáng sinh còn ngân vang bất hủ, không khí lịch thiệp cao quý nhưng ly nước hoa đậu biếc vẫn còn đầy...
"Last christmas, i gave you my heart.
But the very next day, you gave it away.
This year, to save me from tears.
I'll give it to someone special..."
"Giáng sinh năm trước, tôi trao trái tim cho em.
Nhưng chẳng bao lâu sau, em lại vứt bỏ nó.
Năm nay, để không phải rơi nước mắt lần nữa.
Tôi sẽ dành tặng trái tim này cho người đặc biệt..."
Người đặc biệt còn ai khác đâu? Từng câu hát như cáu xé thực tại mà An Thanh chịu đựng hết bốn năm, làm sao gượng được nữa, tâm vỡ tan tành. Giá như năm đó em đừng hát... giá như...
Bên ngoài vẫn mãi không nhìn thấu được nàng nghĩ gì ngoài đôi mắt tâm hồn sâu thẳm như đại dương...
Chìm sâu vào quá khứ cho đến khi tiếng nhạc được vặn nhỏ lại, An Thanh mới nhận ra đối tác của mình trở về. Mặc dù vậy, Thanh vẫn không cảm thấy sự thú vị gì trong con người dịu dàng tâm lý cùng bộ râu quai hàm mỏng của Vince:
"Tối nay em có lịch quay đến ba giờ sáng"
Người phụ nữ lúc này mới ngẩng đầu nhìn Vince, nở một nụ cười che lấp không giỏi:
"Nếu là giáng sinh, Vince biết em sẽ hủy."
Người đàn ông gốc Việt nhướng mi tỏ vẻ được thôi! Sau đó liên lạc với đoàn phim mà anh tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-khuc-giua-chung-ta/1120433/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.