Cuốn 1: Nhất thế mộc sinh hoa
Chương 14:
Editor: Miklinh
Yên Chi đang định nói chuyện, lại trông thấy nữ tử giang hồ kia tựa cửa đi ra. Tiểu nhị theo phía sau hỏi: " Cô nương, thương thế của người nặng như vậy, còn muốn đi đâu?"
Vừa hay tiểu nhị kia nhìn thấy hai người, vội vàng nói với Diệp Dung Chi: "Công tử, hai người ở còn đây là tốt rồi, vị cô nương hai người đưa tới đang muốn đi". Nói xong, tiểu nhị thấy hai người ở lại, bên trong còn có khách gọi bèn vội đi phụ việc.
Yên Chi bước lên, đỡ vị nữ tử nọ, thấy nàng ta sắc mặt tái nhợt, mi gian hơi nhăn, buồn bực nói: "Cô nương, thương thế của cô nặng như vậy còn gượng dậy làm gì?"
Nữ tử xem vẻ mặt thiện ý của Yên Chi, lại thấy khí độ của Diệp Dung Chi, thầm nghĩ hai người không phải là người xấu: "Thì ra là hai người đã cứu ta, đa tạ nhị vị, nhưng cừu nhân (kẻ thù) của ta rất nhiều, khánh sạn này lại hỗn tạp, chỉ sơ ý một chút là bọn chúng sẽ kéo đến."
Yên Chi thật vất vả mới tóm được thỏ, sao có thể để nàng đi dễ dàng như vậy. "Tình trạng cô nương như thế cũng không đi được xa, nếu lại té xỉu giữa đường, sẽ càng thêm nguy hiểm"
Nàng vờ suy tư một lát, sau đó nhìn Diệp Dung Chi, hỏi: "Không biết gia viện (nhà) của ngươi có tiện cho vị cô nương này trú tạm không?"
Diệp Dung Chi nhìn vành mắt cong cong của nàng, hơi thâm ý nói: " Tiện cũng tiện, nhưng cô nam quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-khi-cong-tu/40086/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.