Chu Thương Thương đi tới bên giường, cầm lấy điện thoại di độngchỉnh đồng hồ báo thức, bởi vì ngày mai không ai sẽ gọi cô dậy rờigiường nữa.Tối hôm qua Chu Thương Thương ngủ không đủ giấc, dẫn đếnngày hôm sau lên lớp có phần hơi muộn, vội vã chạy tới trường tiểu họcđi dạy, ngay cả điểm tâm cũng không ăn, hơn nữa ngày hôm nay còn dạythay cho một cô giáo xin nghỉ phép để kết hôn, cả một buổi sáng liên tục lên lớp, lúc dạy xong cô đi ra khỏi phòng học tay chân đều như nhũn ra.
Chu Thương Thương rất ít khi đói bụng đến váng đầu hoa mắt, hoa mắt đến độ không thấy được Tô Dần Chính đang đứng ở chỗ hàng lang.
Vừa tan học, mấy bạn nhỏ kết bạn thành nhóm giống như nướcchảy từ trong phòng học dũng mãnh tiến ra, có mấy đứa bé khi đi ngangqua Chu Thương Thương còn cố ý quay đầu cùng cô chào hỏi.
“Chào cô giáo Chu.”
“Xuống cầu thang chậm một chút.” Chu Thương Thương căn dặnmột câu, khi cầm sách giáo khoa trong tay muốn xuống lầu, một thanh âmnhẹ nhàng đột nhiên ở sau đầu cô vang lên.
“Thương Thương. . .”
Chu Thương Thương chỉ cảm thấy toàn bộ dạ dày rút lại, côquay đầu, Tô Dần Chính ngẩng đầu cười với cô: “Anh nghe người ta nói em ở chỗ này dạy học, qua đến xem. . .”
Lại có hai ba học sinh đi ngang qua Chu Thương Thương, kêumột tiếng chào cô giáo, sau đó mở to con mắt hiếu kỳ nhìn Tô Dần Chínhmột chút, Chu Thương Thương cười gật đầu với học sinh, đợi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-huu-bat-cam/1972709/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.