“Nó chính là một cây củ cải a, nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khả năng có thể, thấy lỗ là cắm vào . . .”Hàn Tranh người cao ngựa lớn chen vào giữa hàng ngũ các bạn nhỏ lấy cơm chọn canh, Chu Thương Thương không biết mắc cỡ ngồi mát ănbát vàng, mua hai ly đồ uống trở về. Hàn Tranh tổng cộng chọn hết haimâm đồ ăn, bốn món mặn bốn món rau một canh, Chu Thương Thương nhìn nóilãng phí.
Hàn Tranh khóe miệng hơi cong một chút: “Cho nên phải ăn nhiều một chút.”
“Thập Nhất anh thật là lợi hại.”
Hàn Tranh nâng mày cười: “Vì sao?”
Chu Thương Thương quét mắt qua mấy món ăn: “Chọn nhiều đồ ăn như vậy cư nhiên không có món nào là em thích ăn.”
Hàn Tranh không đếm xỉa tới gắp miếng củ từ bỏ vào trongbát Chu Thương Thương: “Những món này đều có tác dụng giúp vết thươngcủa em khôi phục nhanh hơn.”
Chu Thương Thương không phản đối.
Hàn Tranh nhíu mày nhìn cô một cái, khóe miệng lơ đãng lại cong một chút.
-
Trần Uyển Di sáu tháng cuối năm lại không tiếp cái hợp đồng nào, người đại diện của ả từng ôn tồn khuyên nhủ ả vài thứ, thí dụ nhưđàn ông đều là không đáng tin, phụ nữ nhất định phải lấy sự nghiệp làmtrọng. Trần Uyển Di nghe tai phải ra tai trái, sau lại người đại diệntrực tiếp bắt kịp phản ứng tình huống, thậm chí chán nản quá xá ở saulưng nói: “Cái dạng gì đây, thật tưởng mình là bà chủ Tô sao.”
Trần Uyển Di vừa tức vừa hận nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-huu-bat-cam/1972703/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.