Cái gì là giết địch tám trăm tự tổn hại ba nghìn.
Chu Thương Thương nằm ở trên bàn thủ thuật thì nước mắt ứcchế không được chảy ra bên ngoài, khi cây nhíp lạnh lẽo bóp giữ cái sinh mạng nhỏ bé như hạt đậu tương từ trong cơ thể cô từng chút từng chútmột lấy ra, toàn bộ quá trình đau đớn đều phóng đại lên mấy nghìn mấyvạn lần, thời gian dài dằng dặc khiến cho cô nghĩ căn bản mình không thể chống đỡ được đến khi thủ thuật kết thúc.
Giữa lúc thủ thuật cô nhớ tới năm đó khi kết thúc cuộc thivào trường cao đẳng Tô Dần Chính đối diện với cô, nói, “Sau này chúng ta nếu như sinh một đứa con gái, anh bảo hộ hai mẹ con em, nếu như là contrai, vậy rất tốt, anh với tiểu tử kia cùng nhau bảo hộ em.” Đêm đó trên đỉnh đầu tuy rằng không trăng không sao, toàn bộ thành thị vẫn nhưtrước tràn đầy màu sắc, tựa như tâm tình khi đó của cô, như ánh sáng rực rỡ lóe ra, nhưng mà lưu quang sớm thệ, sẽ ở trong nháy mắt cô không lưu ý thì nhanh như chớp tiêu tán đi.
Khi hạt đậu tương chân chân thật thật từ trong cơ thể cô bị lấy ra, Chu Thương Thương ở trên tột đỉnh bi thương cảm thụ được mộttia hưng phấn như vầy, cô có thể trở về nhà, sau đó dùng ngữ khí ungdung không gì sánh được nói cho Tô Dần Chính, cô dùng chính đứa con nàyđền mạng cho đứa con của Trần Uyển Chi. (vì yêu sinh hận a, không biếtcó ai ghét Chu Thương Thương vì cái tình tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-huu-bat-cam/1972686/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.