Chu Thương Thương ôm hai vai Hàn Tranh: “Thập Nhất, anh có phải đặc biệt không có tự tin hay không…”Hàn Tranh lái xe đấu đá lung tung thẳng một mạch đến trước cửa nhà ga.
Buổi sáng bốn năm giờ, những người lớn phải đi làm còn không có rakhỏi tổ, cho nên tình hình giao thông ở thành phố G vẫn còn rất tốt, ánh rạng đông xuyên thấu qua tầng mây phía chân trời đánh tan đám sươngsớm.
Hàn Tranh giơ tay xoa nhẹ đuôi tóc, vội vội vàng vàng ra cửa, anh đã quên rửa mặt.
Từ căn hộ của Hàn Tranh ra nhà ga cho dù dùng tốc độ 80km/1 giờ mộtđường thông suốt cũng phải đi gần 40 phút, Hàn Tranh 4 giờ 10 phút racửa, lúc đến nhà ga còn chưa tới 4 giờ rưỡi.
Chu Thương Thương ngồi ở trạm xe buýt trước cổng nhà ga chờ HànTranh, trên đường xe không nhiều lắm, người đi đường càng ít, cách đókhông xa có nhân viên vệ sinh mặc đồng phục màu lam ở trên đường quétrác, cái chổi quét mạnh vào mặt đất, phát ra thanh âm loẹt xoẹt.
Chu Thương Thương thân thể đã bị vây trong trạng thái mỏi mệt khôngchịu nổi, tuy nhiên ý nghĩ lại thanh tỉnh lên, cô có chút ảo não bảnthân làm sao mà lại bỏ chạy đến thành phố G này.
Cô thật đáng giận a, ở chỗ người mình yêu bị đau lòng, sau đó chạyđến chỗ có người yêu mình này, nhưng là sẽ như thế nào đây, ích kỷ thìích kỷ đi, cô không muốn nghĩ thêm gì nhiều nữa, thế giới của cô trờibăng đất tuyết, cô bức thiết muốn một tia ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-huu-bat-cam/1972666/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.