Chu Thương Thương dự định đem giấy chứng nhận ly hôn xem như là quà sinh nhật 29 tuổi đưa cho bản thân mình.Cho dù là giải phẫu vi sang, cũng lưu lại vết thương, gây tê qua đi,đau đớn như là nước trà trong biển cả, chậm rãi tươi mới, sau đó bànhtrướng mở ra.
Chu Thương Thương cuộn mình ở trên giường, nửa giờ sau, Tô Dần Chính gọi điện, cô từ chối điện thoại của hắn.
Giờ phút này di động đặt ở đầu giường lại vang lên, đối phương giốngnhư cực kỳ có tính nhẫn nại, di động đã liên tục chấn động một đoạn thời gian thật dài.
Chu Thương Thương cau mày, nhô người qua lấy di động, màn hình lóe ra hai chữ “Hàn Tranh”.
Chu Thương Thương nhấn phím nghe máy, đưa điện thoại di động đặt ở bên tai: “Là Thập Nhất à, có việc sao?”
–
Áp tử thừa dịp Hàn Tranh còn có vài ngày nghỉ, tổ chức cuối tuần nàyđi ra ngoài hoạt động leo núi, Hàn Tranh phủ quyết ba cái đề án địa điểm leo núi Áp tử đưa ra, nói: “Thành phố B không phải có tòa Ngũ Phong Sơn sao? Phải đi thì đi thành phố B đi.”
Áp tử sáng tỏ nhìn anh một cái: “Nếu như đi thành phố B liền nhấtđịnh phải kêu Thương Thương, Thương Thương là người sinh trưởng ở thànhphố B.”
Hàn Tranh cười cười: “Nhiều người đông vui.”
Hàn Tranh từ thư phòng đi ra gọi điện thoại cho Thương Thương, ốngnghe dán vào lỗ tai anh, truyền đến tiếng máy móc “Reng —— reng”, HànTranh không cho phép mình quá khẩn trương.
Không có người nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-huu-bat-cam/1972652/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.