Tư Mã Lương Nhân đang ở dưới gốc cây hải đường khoe bộ râu được chăm sóc kỹ càng của mình với phu nhân Phó Cô Tình, chợt thấy con trai hấp ta hấp tấp xông vào viện.
“Linh Thuỵ.” Phó Cô Tình vui vẻ gọi tên con trai, “Lại đây nhìn râu của cha con này.”
Linh Thuỵ là tên tự của Tư Mã Phượng, mẹ hắn phải hỏi thăm một đống hoà thượng đại đạo trưởng mới chọn được cái tên này. Vì trước đây hắn thường bị gặp nạn với nước, trong chữ này sẽ có thứ khắc thuỷ. Đáng tiếc cái tên này thật sự chẳng ra sao, Tư Mã Phượng trước nay chưa từng dùng. Hắn phản cảm với hai chữ “Linh Thuỵ”, giống như Trì Dạ Bạch thấy khó hiểu với hai chữ “Mục Nhai” vậy.
“Đẹp!” Tư Mã Phượng như cũ hấp tấp, “Cha, ta có chuyện quan trọng muốn nói.”
Phó Cô Tình cực kỳ khổ sở: “Còn có việc quan trọng hơn việc nói chuyện với mẫu thân ư?”
“Tiểu Bạch ở ngay bên ngoài đó, mẹ.” Tư Mã Phượng nói, “Chuyến này chúng ta tới đảo Thanh Bình, hoa đào ở đó cực kỳ đẹp. Hắn chắc chắn có rất nhiều điều muốn kể với mẹ.”
Vì thế liền đưa Phó Cô Tình tới chỗ Trì Dạ Bạch.
Tư Mã Lương Nhân và Tư Mã Phượng cùng nhau đến thư phòng, Tư Mã Phượng lập tức hỏi hắn về Văn Huyền Chu.
“Văn Huyền Chu có phải chính là vị tiên sinh đã từng tới nhà chúng ta?”
“Phải” Tư Mã Lương Nhân gật gật đầu, “Có mang người về không?”
“Tại sao cha lại muốn con và Tiểu Bạch đi tìm hắn?” Tư Mã Phượng thoáng tức giận, “Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/76663/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.