Trác Vĩnh là người phụ trách tuần tra bến tàu, cách đây không lâu mới triệu hồi về Thiếu Ý Minh. Lâm Thiếu Ý có chút ấn tượng với hắn, diện mạo của thanh niên này được coi là phong lưu tuấn mỹ hiếm thấy trong Thiếu Ý Minh.
“Đến Xuân Yên Lâu xem thử chưa? Hắn hình như có nữ tử thân mật ở chỗ nào đó.” Lý Diệc Cẩn cũng nói.
“Vâng, chúng ta đi hỏi xem thế nào.”
Đệ tử kia đi rồi, A Giáp ở bên cạnh mở miệng.
“Trác Vĩnh không đến Xuân Yên Lâu.”
Lâm Thiếu Ý quay đầu nhìn thiếu niên, vẻ mặt nghiền ngẫm:”A Giáp, ngươi cũng biết Xuân Yên Lâu?”
“Chẳng phải Minh chủ từng mang chúng ta đi qua đó sao, sao lại không biết?” A Giáp mặt không đổi sắc, “Khi ta đến bên đó làm việc từng gặp Trác Vĩnh một hai lần. Nhìn hắn như muốn vào Xuân Yên Lâu, nhưng thật ra hắn toàn rẽ vào ngõ tắt nhỏ cạnh Xuân Yên Lâu, trực tiếp đi sâu vào bên trong.”
“Sau Xuân Yên Lâu là nơi nào?” Lý Diệc Cẩn hỏi. Mặc dù hắn đã trở lại Thiếu Ý Minh, nhưng vẫn chưa quen thuộc mỗi nơi ở thành Thập Phương.
“Có thể nói là nơi nghèo khổ nhất trong thành Thập Phương.” A Giáp nói, “Nơi đó gọi là Đông Thái Thị (chợ phía đông),nhưng sớm không còn là chợ bán đồ ăn nữa, ở đó đều là những người làm việc vất vả nhất khổ nhất trong thành Thập Phương.”
“Trác Vĩnh có người nhà không?” Lý Diệc Cẩn hỏi Lâm Thiếu Ý.
Lâm Thiếu Ý lắc đầu:”Không có, vốn hắn làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/3020353/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.