Bên trong thành Thập Phương, quán trà Phổ Vân.
Người hầu trà lại một lần nữa đi qua bên người trung niên văn sĩ, nhận ra chén trà trước mặt hắn vẫn y nguyên, chưa uống ngụm nào.
Kỳ quái chính là, vị văn sĩ này tuy không động đến chén trà, chỉ khẽ đặt hai ngón tay lên mép chén trà, mà trà vẫn như cũ toả hơi nóng, có điều hương trà đã nhạt dần.
Lúc này khoảng cách người hầu trà rót trà cho hắn, đã trọn qua một canh giờ.
Người hầu trà ngây người trong quán trà rất nhiều năm, gặp qua vô số người, tự nhận ánh mắt tinh tế. Hắn nhìn ra vị trung niên văn sĩ này không phải đến uống trà, hai ngón tay đặt trên mép chén, là để âm thầm truyền công, duy trì nhiệt độ của chén trà. Cao thủ bực này, không phải tiểu dân chúng như hắn có thể tiếp cận, người hầu trà liền lách qua cái bàn kia, tiếp tục tiếp các khách nhân còn lại.
Sau khi đi hết một vòng, chợt thấy trung niên văn sĩ ngoắc mình.
Người hầu trà lau mồ hôi, cười dài đi đến: “Khách quan, thêm trà sao?”
Trung niên văn sĩ lại chỉ chỉ ngoài cửa sổ, hỏi hắn: “Đây chính là <Chu hồng chiếu ảnh>- một trong mười phong cảnh đẹp của Úc Lan?”
Người hầu trà không khỏi giương mắt lên nhìn.
Ngoài cửa sổ là sông Úc Lan, lúc này hoàng hôn buôn xuống, vòm trời vùng hạ du của Úc Lan đậm màu mực, thượng du vẫn như cũ một vùng huy hoàng. Dưới ráng mây vàng đỏ, chim tước về tổ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/3020348/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.