Ngỗ tác vẫn đứng ở bên cạnh lên tiếng: “Quả thật nặng hơn một ít, cũng béo lên. Giày ở nhà đi bị chật.”
Tư Mã Phượng nhíu nhíu mày, không nói gì.
Hắn cúi đầu nhìn miệng vết thương trên trán đứa bé. Miệng vết thương do từ trên cầu ngã xuống đập vào đá mà thành, khá lớn, là vết thương trí mạng. Tư Mã Phượng đánh giá quần áo của đứa bé: “Quần áo này là mới thay?”
“Không phải.” Tuần bổ nói, “Người nhà đứa bé quả thật muốn thay quần áo cho nó, nhưng đại nhân chúng ta nói không thể phá hư thi thể, lúc ấy người nhà đã đeo cho nó một chiếc giày, cuối cùng bị chúng ta tháo ra, mặc quần áo như cũ khi chết.”
“Đây là quần áo mặc khi chết?” Tư Mã Phượng lại nhíu mày.
Tuần bổ gật gật đầu, hiểu được ý hắn: “Đúng vậy, khi nó ngã xuống Phù Yến Khê, mặc chính là bộ quần áo mới này.”
Tư Mã Phượng ý bảo ngỗ tác lại gần. Kết quả ngỗ tác khám nghiệm ra cũng không khác mấy so với những gì hắn quan sát được: xoang mũi và trong họng của đứa bé đều có nước, nhưng vết thương chân chính nguy hiểm chính là lỗ hổng trên trán, sau khi va chạm lập tức chảy máu không ngừng, đứa bé trong trạng thái hôn mê mất không ít máu, nhưng lại có dấu hiệu bị đuối nước, nếu cần phán đoán chính xác chết như thế nào, còn phải mổ xác kiểm nghiệm. Trên người đứa bé không có ngoại thương, toàn thân cực kỳ đầy đủ, thậm chí có thể nói là khoẻ mạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/3020288/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.