Tư Mã Lương Nhân và Văn Huyền Chu gặp nhau rất tình cờ: hai người cùng vào một quán rượu, trong quán chỉ còn một bàn, vì vậy liền ngồi cùng nhau.
Mười chín năm trước Tư Mã Lương Nhân vì phá án mới xuất môn, lòng vòng quanh thành Khánh An, hỏi rất nhiều người giang hồ và quan gia, trong lòng đã có manh mối, nên khoan khoái nhẹ nhõm hẳn. Một khi đã khoan khoái, liền cảm thấy trong bụng trống trơn, con sâu tham rượu lại bắt đầu ầm ĩ. Ngày ấy tiết trời vừa hay chuyển lạnh, đổ một cơn mưa phùn, hắn trông thấy có tửu quán, bèn lững thững đi vào.
Văn Huyền Chu đứng ở cửa quán rượu, cũng đang nhấc chân định đi vào trong.
Trong lúc lướt qua nhau, Tư Mã Lương Nhân chỉ nhớ người này tuổi chừng hai mươi, dáng người cao ráo, vừa nhìn đã biết có luyện võ, nhưng mặt mày lại hiển lộ vài phần điềm đạm, cử chỉ nho nhã lễ độ, trong bao quần áo vuông vức, hiển nhiên có rất nhiều sách.
Trong quán rượu chỉ còn lại một bàn trống, hắn cùng thanh niên kia ngồi xuống, nói chuyện phiếm hai câu. Thanh niên nghe hắn nói tên họ, lộ vẻ khâm phục, vội vàng xưng tên báo danh với Tư Mã Lương Nhân. Thì ra hắn là một thầy thuốc lang bạt, trên đường du lịch tới thành Khánh An, bây giờ còn đang tìm một nơi đặt chân. Mới quen biết thì không nói nhiều, Tư Mã Lương Nhân cũng không kể nhiều về bản thân, nhưng giữa những cuộc đối thoại đơn giản, hắn cũng hiểu thanh niên này cách nói năng không tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/3020278/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.