“Cậu nhìn gì đấy Lâm Sân, không phải nhìn cô cháu gái kia đấy chứ?” Có người chú ý tới Lâm Sân đang đứng yên, thuận theo ánh mắt anh nhìn nhưng không trông thấy gì khác lạ cả. Lúc này Tống Tịnh Vãn đã cùng Tôn Uẩn đi vào phòng khách.
Lâm Sân quay đầu lại vẫn là bộ mặt không đổi sắc, vững vàng như núi.
Anh không thích nói đùa với họ nên chẳng thèm phản ứng, đề tài của mọi người rất nhanh đã được chuyển hướng. Thời gian vẫn còn sớm nhưng Lâm Sân không còn tâm trạng ở lại, anh chào hỏi xong thì lái xe đi.
Xe chạy thẳng đến bờ sông, hóng chút gió lạnh mùa thu khiến anh tỉnh táo hơn một chút.
Sau đó lên xe, về nhà, hành động gọn gàng, không lấy một chút lưỡng lự.Không bao lâu, sau khi Tống Tịnh Vãn ăn cơm với Tôn Uẩn, người đại diện của Tôn Uẩn tới đón. Cô ấy có lịch trình quay phim, không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian.
“Tống Tịnh Vãn, nhớ lời tớ nói, mắt nhìn người của tớ chuẩn nhất đấy nhé.” Chắc chắn chú Lâm kia có suy nghĩ không trong sáng với cậu.
Tống Tịnh Vãn không biết đáp lại thế nào, người đại diện của Tôn Uẩn bắt đầu chế giễu: “Nhìn người chuẩn còn bị tiểu thịt tươi trêu đùa tình cảm? Có biết tôi tốn bao nhiêu công sức mới đè được chuyện này xuống không, em đừng có bày việc cho người khác, trước tiên quản tốt mình đi đã.”
Nói đến việc này Tôn Uẩn liền không vui, “Cái đó không giống nhau, kẻ trong cuộc thì u mê, kẻ ngoài cuộc thì tỉnh táo.”
“Ôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hoa/222357/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.