Muộn một chút, người lớn trong nhà mới lần lượt chạy đến khiến phòng bệnh đầy ắp người. Tâm trạng như ngồi trên chảo lửa của Tống Hoài Quân cuối cùng cũng được tản đi, anh cảm tưởng như cả đời này không muốn phải trải nghiệm thêm lần nào nữa. Vân Khinh Khinh tiêu tốn hết toàn bộ sức lực nhưng lại sinh ra một bảo bối nhỏ xấu xí, cô suy nghĩ y hệt với Tống Hoài Quân. Trong lúc nhất thời, hai vợ chồng nhìn nhau đăm chiêu.
Trải qua cơn giày vò khổ sở, trông ai cũng chật vật. Vân Khinh Khinh chưa từng thấy mình lếch thếch như thế, Tống Hoài Quân cũng không khác là bao, mặt mũi hiện rõ sự mỏi mệt, mắt thì hằn cả tơ máu. Cũng không biết ai nhìn đối phương rồi bật cười trước.
“Hóa ra con xấu giống anh.”
“Em đừng không nói đạo lý, mắt nó còn chưa mở, em nhìn được giống ai cái quỷ ấy.”
Mẹ Vân vốn đang lo lắng cho con gái, nghe ông bố bà mẹ chẳng đáng tin cậy này chí chóe chê cháu ngoại mình thì tức giận: “Xấu cái gì mà xấu, lúc các con sinh ra còn không đẹp bằng thằng bé đâu.”
Tống Tịnh Vãn vốn thích yên tĩnh, nhưng bỗng dưng lại rất hưởng thủ khoảnh khắc ồn ào này, cô quay đầu nở nụ cười nhàn nhạt với Lâm Sân.
(Vui lòng đọc truyện tại tranghaily.wordpress.com, mọi trang mà bạn đang đọc ở đâu khác là bản copy không đầy đủ)
Năm nay nhà họ Tống có nhiều chuyện vui ập đến, bạn nhỏ Tống Dư Thịnh chào đời không lâu, hôn lễ cô chị họ Tống Tịnh Vãn đã tới.
Đêm trước đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hoa/1106400/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.