Yêu đương với Tống Tịnh Vãn không phải một chuyện dễ dàng, người luôn sợ phiền toái như Lâm Sân nay lại vui vẻ chịu đựng.
Anh có hiểu rõ chừng mực, trêu chọc cô xấu hổ loạn tâm trí, sau đó lại trở về dáng vẻ bình tĩnh.
Nắm tay cô về nhà, chút phúc lợi nên có Tống Tịnh Vãn thân là bạn gái sẽ không cự tuyệt.
Dắt tay thôi mà, chỉ là cùng để tay ở một chỗ.
Nhiệt độ từ lòng bàn tay giao hòa, cô thì hơi lạnh, anh thì hơi nóng, hai phía truyền đến vừa vặn ấm áp. Cô không thích nghi, vui sướng, dù chỉ một chút cũng không thể coi nhẹ.
“Mệt không? Buổi tối em muốn ăn gì?” Bên cạnh cuối cùng cũng hết người thừa thãi, anh không muốn đi ra ngoài lắm, “Anh nấu cho em.”
Cô rủ mắt xuống, ôn nhu nói: “Anh cũng mệt mỏi rồi, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ ăn đi.”
Ra ngoài ăn tốn thời gian, gọi thức ăn ngoài cũng không phải không thể, thế nhưng anh muốn tự làm cho cô. Anh ngay cả cửa nhà mình cũng không mở, chạy theo cô đi vào phía đối diện, mặc dù trước đó đã tới rồi, nhưng cảm giác bây giờ và lúc đó hoàn toàn khác nhau.
Đây là chỗ của người yêu anh.
Ra ngoài hai ngày, trong tủ lạnh không rau củ quả mới, nhưng các nguyên liệu nấu ăn cũng không ít, cô thích nấu cơm, mà làm không được tốt lắm, thấy anh bắt đầu nấu cơm, cô không ngồi yên nổi đi qua hỗ trợ, trợ thủ này ngược lại rất đắc lực, thái băm gọt rửa gì đấy vô cùng nhuần nhuyễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hoa/1106381/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.