Đông Dương từ từ mở mắt, đầu óc quay cuồng, giống như người ở lâu trong bóng tối chưa thể nào thích ứng được ánh sáng. Cậu kêu lên một tiếng "A" rồi ngất đi. Trong cơn mê, từng đoạn kí ức về vụ tai nạn khủng khiếp nối đuôi nhau ùa về.
Hạ Linh giận dữ lái xe đi, tốc độ càng ngày càng nhanh.
- Cô điên rồi!
Linh tăng tốc độ xe lên gần mức tối đa. Dương kêu lên sợ hãi, mắt thấy cô luồn lách tránh né những chiếc xe trước mặt để vượt lên, cậu bất lực lo sợ mơ hồ. Một lúc sau, cố hết sức mở miệng yêu cầu:
- Cô lái xe chậm một chút, như thế này rất nguy hiểm.
- Như thế nào, cảm thấy sợ sao? Yên tâm cho dù chết không phải còn có tôi chết chung với cậu sao?
Trong đôi mắt to tròn đầy vẻ châm chọc, tốc độ xe vẫn nhanh như trước chạy trên đường lớn đi về hướng trung tâm thành phố.
Dương không trả lời, dùng ánh mắt hơi tối tăm nhìn chằm chằm cô.
Cô nhìn Dương, nhận ra ánh mắt cậu vừa kiêu ngạo lại vừa ương bướng nữa. Điều đó thực sự làm cô phải giật mình.
Trong một phút suy nghĩ miên man không tập trung tai nạn đã ập đến.
- Cẩn thận!
Đông Dương một lần nữa sợ hãi hét lên, mắt thấy chiếc xe vọt lên sắp đụng, cô không hề do dự một giây phút nào, không một chút chần chờ xoay người ôm lấy cậu.
"Rầm" Một tiếng nổ vang lên khiến cô bất tỉnh.
Lúc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-giac-tinh-yeu/2656931/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.