Tổng tài làm việc từ trước đến nay đều là sấm rền gió cuốn. Sau khi ký xong hợp đồng, Bạch Miễn dùng một tuần thời gian trái phải giao tiếp xong công tác trong tay, liền thấp thỏm mà kéo theo hành lý dọn vào Tần gia chủ trạch.
Đồ vật của cậu không nhiều lắm, nhiều năm qua vẫn luôn thuê nhà sống một mình, công tác sau lại căn bản là 24 giờ đều vây quanh người tổng tài bá đạo lại hay bắt bẻ đảo quanh, cơ hồ không có thời gian của chính mình. Cho nên chính mình phòng ở quả thực quạnh quẽ đến giống thuê chung cư ngắn hạng giống nhau, chân chính phải rời khỏi thời điểm thu thu nhặt nhặt, cuối cùng cũng chỉ đóng gói một cái nho nhỏ rương hành lý.
Không nghĩ tới chân chính bái phỏng chủ trạch ngày ấy, thế nhưng là phu nhân tự mình đến cổng lớn tới đón tiếp cậu.
Trước cánh cổng sắt cao chạm trổ hoa văn đen, quản gia già đầu tóc chải vuốt đến chỉnh tề, gương mặt đoan túc không nhìn ra biểu cảm nào cung kính hướng cậu cúi người chào một cái.
Không khí thoạt nhìn quá phận câu nệ nghiêm nghị, Bạch Miễn càng thêm khẩn trương mà nắm chặt rương hành lý trên tay.
Nhưng mà ngay sau đó liền có hầu gái mang theo tươi cười ôn hoà tiếp nhận hành lý trong tay cậu, duỗi tay ý bảo cậu đi theo chính mình, dẫn cậu xuyên qua đình viện ẩm ướt.
Trận mưa rào vừa kết thúc, Bạch Miễn chóp mũi quanh quẩn hương thơm cỏ xanh cùng bùn đất tươi mát, cậu trước sau hơi hơi cúi đầu không dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-giac-khong-dong-deu/903777/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.