Đồ vật mới được khai quật thường không sạch sẽ, người chỉ cần hơi tiếc mạng mình một chút thôi cũng sẽ không dám đeo nó ở trên người.
Ông già trước mắt này đúng là người vô cùng can đảm đấy.
Tống bán tiên hơi xấu hổ, cũng vì cảm xúc dao động mạnh mà làn da nhăn nheo trên mặt khẽ run lên.
Một lúc lâu sau, cuối cùng ông ta cũng lấy ra mặt dây chuyền ngọc bên trong cổ áo của mình.
Ông ta sờ lên mặt dây chuyền, mặt mũi đầy vẻ yêu thích: "Thứ này là bảo vật đấy, qua mấy năm nữa giá của nó có thể tăng gấp trăm lần." Tần Nguyễn ngồi đối diện ông già họ Tống, cô tận mắt nhìn thấy khi ông ta vuốt ve mặt dây chuyền bằng ngọc, sát khí ẩn chứa bên trong nó đang nhanh chóng tràn vào cơ thể của ông ta.
Sát khí của mặt dây chuyền rất nồng, khí đen đậm đặc khiến người nhìn thấy phải kinh hãi.
Thứ đồ không sạch sẽ được chôn dưới đất, nếu có dính máu thì sát khí màu đen sẽ chuyển thành màu đỏ sậm, cực kỳ nguy hiểm, sẽ chết người.
May mà mặt dây chuyền này của ông già họ Tống không thay đổi màu sắc, chỉ là khí đen hơi đậm một chút.
Nghe thấy giọng điệu cực kỳ yêu thích của đối phương, Tần Nguyễn hờ hững nói: "Vật mang điềm gở thì dù có đáng tiền hơn nữa, e rằng chẳng có mạng để mà hưởng thụ."
Ông già họ Tống nheo mắt: "Cô bé à, nếu đã biết nó là vật gở, chẳng lẽ cô không sợ nó sẽ mang đến xui xẻo cho cô ư?"
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gia-phu-nhan-lai-di-mo-sap-roi/953585/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.