Hồi ký theo đuổi vợ – 6
Khi tức giận, tôi không đánh, không mắng người.
Tôi mặc kệ mọi người.
Tôi hơi lo lắng.
Không biết vợ tôi có bị tổn thương vì sự lạnh lùng của mình không?
Sau đó em hỏi tôi: “Lăn giường không?”
Cái gì?
Tôi tổn thương, tức muốn nổ phổi.
Em không hề nhận ra tôi đang tức giận!
Tôi còn tức giận hơn.
Trước lúc đi ngủ, vợ tôi thật thà giải thích lý do mua điện thoại cho Chiêm Kiến.
Đúng lý hợp tình.
Tôi sẽ tha thứ cho sai lầm vô tình của em—
Em lại lộ ra chi tiết.
Em biết “sở thích” của Chiêm Kiến.
Cả công ty chỉ mình tôi biết sở thích đó.
Chiêm Kiến liều chết bảo vệ bí mật đó để duy trì hình ảnh người lãnh đạo. Mới làm đồng nghiệp có mấy ngày mà Chiêm Kiến thật sự kể cho em nghe sở thích bỏ tiền triệu để mua váy Lolita, trang điểm như con gái đi chơi với mấy người con trai?!!
Thật là đáng sợ.
Hóa ra em là bậc thầy tán tỉnh.
Tôi lại bắt đầu tức giận.
Tôi tức tới nỗi nửa đêm không ngủ được.
Vậy mà em ngủ say tới mức còn ngáy được nữa!
Tôi nhìn em trừng trừng.
Trừng tới mức em đang ngủ cũng giật mình tỉnh giấc.
Tôi nhào tới, ức hiếp em, bắt nạt em thế này rồi thế kia, tôi còn muốn hung hăng hơn nhưng khi em nói đứt quãng “Đừng… đau… chậm một chút…”, tôi lại mềm lòng, định dỗ em gọi tôi một tiếng “ông xã” rồi tha cho em, nào ngờ em mắt hồng hồng, đáng thương nhìn tôi, như con mèo con nũng nịu mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gay-tre-danh-nguoi/1805982/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.