Khi còn nhỏ, tôi thường bị mẹ nhốt trong nhà, không có chuyện gì làm thì tôi xem tivi.
Mấy đứa trẻ khác xem tivi thì phải nghe ngóng động tĩnh ngoài cửa, sử dụng quạt làm mát tivi, tay cầm chắc điều khiển để đảm bảo tắt tivi trong vòng 3 giây trước khi ba mẹ bước vào, giả vờ như không có gì, ra vẻ đang đọc sách hay học bài.
Tôi thì khác, tôi có thể xem bao lâu tùy thích, dù gì cũng không có ai về nhà. Mẹ luôn về nhà khi tôi đã ngủ say.
Rất nhiều lần tôi ngủ không yên, lúc mơ màng nửa thức nửa ngủ tôi cảm nhận được bàn tay mẹ đang nhẹ nhàng vuốt tóc tôi. Thật dịu dàng, thật xót xa, thật chan chứa yêu thương. Mỗi lần nghĩ về điều đó, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Cho nên dù mẹ tôi mất đã quá lâu, tôi vẫn nhớ cảm giác ấy đến mức rơi nước mắt vào đêm khuya.
Nhưng đêm qua, không hiểu sao tôi mơ thấy có người vuốt tóc mình, động tác tay rất nhẹ nhàng, rất dịu dàng, tôi mở bừng mắt trong mơ, thấy ai đó đang nhấc chăn lên, nằm bên cạnh, đó là mẹ! Bà cười với tôi, còn nói: “Sao mẹ lại thích con đến vậy…”*
Dù trong mơ nhưng nước mắt lập tức rơi xuống.
(Chú thích chút: Xưng hô bên Trung chỉ có như tiếng Anh là Wỏ – Nỉ, Tây Tây nghĩ là mẹ nên mới nói là mẹ – con. Còn thật ra người vuốt tóc là ai thì mọi người đều biết rồi đó)
Sau khi tỉnh dậy, tôi vẫn ngồi ngẩn ngơ rất lâu, đắm chìm trong dư vị cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gay-tre-danh-nguoi/1805975/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.