Cơ Phát bình thường sau khi phải làm mấy công việc nặng nhọc như chất củi, lau dọn bếp. Thì đa phần đều dành thời gian ngẩn người ra để nhớ về vị Vương Tử tuấn tú kia. Hoặc y sẽ giành hết những nhiệm vụ sẽ được gặp hắn.
Cho nên dù Hàn Diệp có né như thế nào cũng không tránh khỏi phải gặp y. Vấn đề là mặc dù người này khá phiền phức nhưng lại không thể một phát mà bóp chết được. Mỗi lần đụng đến đều cảm thấy toàn thân khó chịu. Không cách nào xuống tay. Hắn lại không thể nào lí giải được tại sao. Khi lấy quyết tâm muốn một chưởng đánh xuyên người sẽ bị Tiểu Phong hoặc Đường Mộc gắt gao cản trở, bảo vệ y vô cùng.
Hiếm hoi lắm hắn mới có được phút giây yên tĩnh, thoải mái dựa vào thành hồ tắm. Hơi nước bốc lên nghi ngút, trên mặt hồ còn thả những cánh hoa mang đến hương thơm dễ chịu. Lại được người hầu xoa bóp vai vô cùng dễ chịu.
"Người hầu?"
Vì dễ chịu quá nên Hàn Diệp quên mất hắn có ra lệnh không ai được vào trong mà. Là ai đang xoa nắn bả vai của hắn. Lực đạo lại mạnh mẽ khiến hắn vô cùng sảng khoái.
"Vương tử, người thích như thế này không? Hoặc là mạnh thêm một chút?" - Âm thanh mềm mại dễ nghe vang lên bên tai, lại khiến tâm can hắn có chút ngứa ngáy nhộn nhạo.
Hàn Diệp nắm lấy cổ tay gầy nhỏ của Cơ Phát, kéo người xoay một vòng trên không trung rồi ầm một tiếng đáp xuống hồ. Nước bắn tung toé, gột rửa đi mấy vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duyet/1114296/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.